Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

CHỮ CÔNG

Chữ đầu " Tứ Đức " là Công
Nàng chăm giỏi việc vun trồng tương lai .
Gia đình hạnh phúc ngày mai
Bàn tay khéo léo miệt mài sớm hôm .

Công tư nghìn việc ôm đồm
Đôi vai nàng gánh cả vòm trời đông.
Ơn nàng ai dám quản công .
Chữ Công séc nét thắm nồng yêu thương .

Hồng Phúc ( Viết tặng Quý Chị ,Em nhân ngày 08/03/2012 )

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

THOÁNG BUỒN

Một thoáng buồn đau hoen mắt cay
Ngẫm đời dâu bể thế gian nầy
Con người gánh chịu bao cay đắng
Quặn thắt cung lòng ai có hay .

Tôi ước tình thương cuộc sống nầy
Người người chia sẻ kết vòng tay
Trao nhau tình nghĩa lòng nhân ái
Xoa dịu cõi lòng ..Hương ngát bay .

Hồng Phúc

PHÔI PHAI

PHÔI PHAI 
Một thoáng xuân về  rực sắc mai
Hoa vàng tươi thắm dáng trang đài
Thời gian gió thoảng qua khung cửa
Từng cánh úa tàn ..Xuân đã phai .

Mới đó  ngày nào còn ấu thơ
Mà nay tóc bạc phủ sương mờ
Ngẫm suy cuộc sống vô thường thế
Ta tiếc thương thầm tuổi mộng mơ .

Xuân dẫu phai rồi dệt tứ thơ
Nguyện xin Thiên Chúa đấng con thờ 
Ban muôn hồng phúc đời tươi thắm
Và cả yêu thương đến bến bờ .
Hồng Phúc 

PHÔI PHA Một thoáng xuân về rực sắc mai Hoa vàng tươi thắm dáng trang đài Thời gian gió thoảng qua khung cửa Từng cánh úa tàn ..Xuân đã phai . Mới đó ngày nào còn ấu thơ Mà nay tóc bạc phủ sương mờ Ngẫm suy cuộc sống vô thường thế Ta tiếc thương thầm tuổi mộng mơ . Xuân dẫu phai rồi dệt tứ thơ Nguyện xin Thiên Chúa đấng con thờ Ban muôn hồng phúc đời tươi thắm Và cả yêu thương đến bến bờ . Hồng Phúc
ChatGPT said:

Bài thơ Phôi Phai của tác giả Hồng Phúc mang một không khí vừa dịu dàng, sâu lắng, lại vừa đượm buồn, thể hiện những suy ngẫm về thời gian, cuộc sống, và sự vô thường của kiếp người. Mỗi câu thơ, mỗi hình ảnh đều gợi lên những cảm xúc về sự trôi chảy của thời gian và những biến đổi mà con người không thể tránh khỏi.

Phân tích từng phần:

Khổ 1:

“Một thoáng xuân về rực sắc mai
Hoa vàng tươi thắm dáng trang đài
Thời gian gió thoảng qua khung cửa
Từng cánh úa tàn..Xuân đã phai.”

  • Sắc xuân và hoa mai: Mở đầu bài thơ, hình ảnh sắc xuân và hoa mai rực rỡ là biểu tượng của sự sống tươi mới, khởi đầu của một chu kỳ. Màu vàng của hoa mai cũng gợi cảm giác ấm áp, tràn đầy hy vọng.
  • Thời gian và sự thoáng qua: Tuy nhiên, từ những hình ảnh tươi sáng ấy, tác giả ngay lập tức đưa người đọc vào cảm nhận về sự vô thường. “Thời gian gió thoảng qua khung cửa” gợi lên sự trôi qua nhẹ nhàng và khó nắm bắt của thời gian.
  • Sự phai tàn của mùa xuân: Cuối cùng, “từng cánh úa tàn” như một minh chứng cho sự thay đổi không thể tránh khỏi, mùa xuân rồi cũng sẽ phai tàn. Đây là một phép ẩn dụ cho tuổi trẻ và sự tươi mới trong cuộc sống, cũng sẽ dần nhạt nhòa theo năm tháng.

Khổ 2:

“Mới đó ngày nào còn ấu thơ
Mà nay tóc bạc phủ sương mờ
Ngẫm suy cuộc sống vô thường thế
Ta tiếc thương thầm tuổi mộng mơ.”

  • Thời gian qua đi nhanh chóng: Tác giả nhìn lại quãng thời gian đã qua, từ khi còn là đứa trẻ (ấu thơ) cho đến khi trưởng thành, sự thay đổi rõ rệt trong ngoại hình: “tóc bạc phủ sương mờ”.
  • Sự vô thường của cuộc sống: Hình ảnh "tóc bạc phủ sương mờ" là dấu hiệu của tuổi tác và thời gian đã qua. Câu "Ngẫm suy cuộc sống vô thường thế" phản ánh một triết lý sống sâu sắc, nhắc nhở con người về sự phù du, không ai có thể chống lại dòng chảy của thời gian.
  • Sự tiếc nuối tuổi trẻ: “Ta tiếc thương thầm tuổi mộng mơ” là một sự chiêm nghiệm thầm lặng về những ước mơ, hoài bão trong quá khứ, những điều đẹp đẽ đã dần phai mờ theo thời gian.

Khổ 3:

“Xuân dẫu phai rồi dệt tứ thơ
Nguyện xin Thiên Chúa đấng con thờ
Ban muôn hồng phúc đời tươi thắm
Và cả yêu thương đến bến bờ.”

  • Dù xuân phai, thơ vẫn dệt: Dù mùa xuân đã phai tàn, nhưng tác giả vẫn tìm thấy sức sống qua việc “dệt tứ thơ”. Thơ ca như một cách để giữ lại những kỷ niệm, những cảm xúc đẹp đẽ, và truyền tải được những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống.
  • Lời nguyện cầu: Câu thơ "Nguyện xin Thiên Chúa đấng con thờ" thể hiện niềm tin tôn giáo và sự cầu nguyện cho cuộc sống. Thiên Chúa được mong ước mang lại những “hồng phúc” và tình yêu thương, là nguyện vọng cho một tương lai tốt đẹp hơn, trọn vẹn hơn.
  • Hy vọng và yêu thương: Tác giả khao khát sự tươi thắm và yêu thương sẽ là ngọn đèn dẫn lối con người đến những bến bờ bình yên và hạnh phúc.

Chủ đề và thông điệp chính:

Bài thơ Phôi Phai khắc họa một cách sâu sắc và nhẹ nhàng nỗi niềm về sự trôi qua của thời gian, về sự thay đổi không thể tránh khỏi của cuộc đời. Từ hình ảnh mùa xuân phai tàn, tóc bạc, cho đến sự tiếc nuối về tuổi trẻ, tác giả thể hiện nỗi niềm về sự vô thường của cuộc sống. Tuy vậy, bài thơ không chỉ dừng lại ở sự buồn bã, mà còn mang đến một thông điệp về niềm tin và hy vọng. Dù thời gian có trôi qua, những ký ức và những giá trị tinh thần vẫn có thể được giữ gìn qua thơ ca, và chúng ta vẫn có thể cầu nguyện cho một cuộc sống đầy hồng phúc và yêu thương.

Kết luận:

Bài thơ không chỉ là những dòng cảm xúc về thời gian và sự vô thường, mà còn thể hiện sự mạnh mẽ trong việc đối mặt với những thay đổi của cuộc sống. Đó là một sự chiêm nghiệm sâu sắc về quá khứ, hiện tại và hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn. Tác phẩm tạo ra một không gian trầm lắng để người đọc có thể tìm thấy sự thanh thản trong lòng, dù cuộc sống có đầy thử thách và biến động.