Thứ Năm, 17 tháng 12, 2020

MÙA GIÁNG SINH XƯA

 MÙA GIÁNG SINH XƯA

Giá rét lại về mùa Giáng sinh
Nhớ mùa năm ấy xứ Thiên Bình
Trời đêm rực sáng vui mừng đón
Con Chúa giáng trần cứu chúng sinh.
Ngày ấy con nào đâu biết chi
Tâm hồn trong sáng tuổi xuân thì
Cùng nhau khấn nguyện bên hang đá
Xin Chúa dụ thương soi hướng đi.
Chủ tế ân cần cầu nguyện thay
Tâm tình dâng hiến phút giây nầy
Nguyện Chúa Hài Nhi thương chúc phúc
Cho tình yêu kết những vòng tay.
Noel lại đến kết tan trường
Lặng lẽ tim buồn tiễn người thương
Đi lễ quê nhà người vắng biệt
Mùa giáng sinh buồn sao vấn vương.
Lạy Chúa Ngôi Hai con khẩn cầu
Cho người hạnh phúc sống bên nhau
Tình yêu con biết Ngài se kết
Son sắc trung trinh đến bạc đầu.
Hồng Phúc ( Kỉ niệm mùa Noel 1982 tại Đan Viện Thiên Bình ,Dốc 47 Long Thành ,Đồng Nai )
Có thể là hình ảnh về ngoài trời

Thứ Hai, 14 tháng 12, 2020

CHÚT TÌNH GỬI NẮNG

 CHÚT TÌNH GỬI NẮNG

Nắng thoảng qua rồi nắng lại đI Mây đen giăng phủ cả chiều ni Con tim buốt giá từng đêm vắng Chợt tỉnh hồn ta mộng lỡ thì .
Ta hỏi bây giờ nắng mần chi Có nghe xao xuyến ở nơi nì Tây nguyên gió rít mưa tầm tả Mượn nắng Sài Gòn sưởi ấm mi .
Hồng Phúc

TÂM TÌNH NGÀY ĐÔNG

 ( Viết để nhớ về Mẹ Yêu khi người còn hiện hữu trên trần gian)
TÂM TÌNH NGÀY ĐÔNG

Ngoài trời đông giá
Trong lòng giá băng
Tình yêu tựa như ánh trăng
Tròn vui,buồn khuyết phải chăng cuộc đời.
Đông về thổn thức chơi vơi
Ai người có thấu trong tôi nỗi niềm
Giọt buồn gậm nhấm về tim
Đếm thời gian lặng im lìm đi qua.
Quẩn quanh ,quanh quẩn đời ta
Tìm vui quên hết .. Xót xa vẫn hoài
Nhọc thay mang phận đời trai
Mà như liễu yếu mấy ai không sầu.
Mẹ già chừ đã mắt sâu
Như đèn trước gió biết đâu ..đến giờ
Người đi chắc con bơ vơ
Giờ đây bên Mẹ con thơ lặng thầm.
Dòng đời bão nỗi thăng trầm
Mẹ ơi ! Con khắc trong tâm tháng ngày
Tình Mẹ mãi mãi đong đầy
Bao la biển cả,trời mây dạt dào.
Đông nầy lòng dạ nao nao
Cầu xin Thiên Chúa gửi trao ơn lành
Dẫu rằng cuộc sống mong manh
Con luôn có Mẹ dỗ dành yêu thương.

Hồng Phúc

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

VIÊM RUỘT THỪA QUÀ TẶNG TÌNH YÊU VÀ SỰ SỐNG

 https://www.facebook.com/notes/toi-nguyen/ru%E1%BB%99t-th%E1%BB%ABa-qu%C3%A0-t%E1%BA%B7ng-s%E1%BB%B1-s%E1%BB%91ng-v%C3%A0-t%C3%ACnh-y%C3%AAu/1417362758284354/  

XIN CHIA SẺ CÙNG GIA ĐÌNH FACEBOOK BÀI VIẾT CỦA CON GÁI : RUỘT THỪA – QUÀ TẶNG SỰ SỐNG VÀ TÌNH YÊU


cảm nghiệm thực tế cuộc đời mình .


Anna Nguyễn Hoàng Phương Thảo – Dòng Đức Bà Môn: Thần học nhập môn


Lớp Thần học năm I Bài viết: Bí tích đời tôi


Học viện La San Mai Thôn


RUỘT THỪA – QUÀ TẶNG SỰ SỐNG VÀ TÌNH YÊU


Đó là một biến cố trong cuộc đời tôi. Tuy không có gì lớn lao nhưng đối với tôi, nó như là bức thông điệp về sự sống và tình yêu mà Thiên Chúa gởi trao cho tôi.


Tôi còn nhớ năm ấy tôi mới chín tuổi. Sau khi dự sinh nhật của một người bạn trong xóm, về đến nhà, bụng tôi đau. Thời còn nhỏ, hệ tiêu hóa của tôi không được tốt lắm, thỉnh thoảng tôi bị đau dạ dày và viêm đường ruột. Vì thế, khi tôi có triệu chứng đau bụng thì ba mẹ chỉ nghĩ là tôi đau dạ dày như mọi khi. Nhưng đến ngày thứ hai, lúc đó khoảng tám giờ tối, tôi đau dữ dội hơn và ba tôi kiểm tra thì phát hiện có dấu hiệu viêm ruột thừa. Lập tức ba mẹ và bác tôi đưa tôi đến bệnh viện. Sau khi làm các bước siêu âm, xét nghiệm… tôi thấy mình nhanh chóng được đưa vào trong một phòng khá rộng. Các cô y tá đặt tôi nằm trên một chiếc giường phủ drap trắng, bên trên có một cái đèn rất lớn. Các cô tiêm cho tôi một mũi thuốc, luồn ống dây gì đó vào mũi tôi. Lúc đó tôi không biết là họ đang gây mê cho tôi. Tôi còn nhớ câu cuối cùng tôi nói với một cô y tá mà tôi quen: “Con đau quá cô Sáu ơi”. Sau đó tôi thiếp ngủ. Tôi không còn biết gì nữa.


Vì còn nhỏ nên tôi không biết viêm ruột thừa là gì. Tôi cũng không biết mình phải trải qua một ca mổ vì viêm ruột thừa. Tôi lại càng không biết nếu chỉ để thêm nửa tiếng đồng hồ mà không mổ kịp thì tôi sẽ chết. Sau khi tỉnh lại, nghe ba mẹ và người lớn nói chuyện với nhau, tôi mới hiểu: Nếu ruột thừa bị viêm mà không mổ kịp thì nó sẽ vỡ ra và vi khuẩn từ đó tràn ra khắp ổ bụng rồi đến các cơ quan, lúc đó cả cơ thể nhiễm khuẩn và dẫn đến tử vong. Một bác sĩ trực trong hôm đó đã mổ cho tôi. Khi bác vừa kéo ra thì ruột thừa vỡ mủ. Do đó, vết thương không được khâu lại liền sau khi mổ mà phải để hở đến ba tuần sau. Ngày ngày, cô Sáu (cô y tá) ân cần lau rửa vết thương cho tôi. Cô luôn động viên tôi và khen tôi bé mà chịu đau giỏi. Vì mỗi lần rửa, cô phải khoét sâu vào trong vết mổ để lau sạch dịch đã tràn ra từ ruột thừa vỡ… Cho đến bây giờ, tôi vẫn luôn nhớ ơn bác sĩ đã mổ cho tôi và cô Sáu đã tận tụy lo cho tôi từng ngày. Mỗi năm về Tết với gia đình, ba vẫn chở tôi đến thăm họ.


Tôi như sống lại từ cõi chết. Lúc đó tôi chưa ý thức được rằng tôi vừa trải qua một biến cố thập tử nhất sinh. Khi tỉnh lại sau ca mổ, tôi chỉ nghĩ là tôi mới ngủ dậy. Nhưng đối với ba mẹ, tôi qua khỏi cơn nguy hiểm này là một niềm vui lớn của các ngài. Bởi vì nếu trễ xíu nữa thì ba mẹ đã mất đi người con gái duy nhất trong gia đình. Nằm ở phòng hậu phẫu hai tuần, tôi cảm nghiệm được thật nhiều và thật sâu tình thương của tất cả những người thân quen dành cho tôi cũng như cho ba mẹ tôi. Bên cạnh sự hiện diện và thăm hỏi của cậu, mợ, chú, bác, cô, dì… còn có rất nhiều người tôi chưa hề biết đến đó là bạn hữu, là những người quen biết ba mẹ tôi… Họ đến thăm hỏi và mang cho tôi thật nhiều sữa. Và niềm vui đơn sơ dễ thương của cậu em trai (lúc đó em 6 tuổi) là: “nhờ chị Thảo bênh mà em được uống sữa thỏa thích”. Cô giáo chủ nhiệm và các bạn trong lớp cũng đến thăm tôi với tất cả sự chân thành và trìu mến. Đặc biệt, người bạn thân nhất của tôi đến với tôi mỗi ngày. Bạn đến trò chuyện, chép bài dùm tôi, giúp tôi đi lại trong những ngày sắp hồi phục… Bên cạnh tôi lúc nào cũng có người thăm và chăm nom. Nhưng hơn hết, người tôi luôn nhớ và biết ơn vô cùng là ba mẹ tôi. Lúc đó mẹ sắp sinh em út nên bụng mẹ đã khá lớn và nặng nề. Vậy mà mỗi ngày mẹ phải nấu cháo cho tôi 3 bữa và ở với tôi trong bệnh viện. Ban đêm, ba trực bên cạnh tôi. Đến khi tôi hồi phục và quay trở lại trường học, ba phải mượn xe của hàng xóm để chở tôi đi học mỗi ngày (Vì lúc đó nhà tôi chưa có xe. Thông thường, lúc khỏe mạnh tôi đi bộ đến trường. Nhà cách trường khoảng hai cây số). Tôi được cảm nghiệm tình thương vô bờ của ba mẹ dành cho tôi. Tình thương ấy luôn ở cùng tôi ngày ngày và tôi nghĩ nó sẽ không bao giờ vơi. Thấy ba vất vả chở tôi đi học, cô giáo chủ nhiệm trên đường về đi ngang nhà tôi nên cô nhận chở tôi về mỗi ngày. Tôi luôn nhớ ơn cô và mỗi năm đều trở về thăm cô.


Bấy nhiêu tình thương của ba mẹ, thầy cô, bạn hữu, những người thân quen… đã đem lại sự nâng đỡ cho tôi rất lớn. Đó là một kinh nghiệm nho nhỏ cho tôi cảm nghiệm về niềm vui, niềm hạnh phúc vì được yêu thương. Cho đến hôm nay, niềm vui và hạnh phúc ấy còn sâu xa hơn nữa khi tôi khám phá ra rằng Thiên Chúa tạo nên tôi, Ngài không để tôi một mình. Nhưng Ngài đặt tôi vào trong những mối liên hệ với người này người kia. Ngài là Đấng vô hình nhưng tình yêu Ngài dành cho tôi luôn tỏ hiện một cách hết sức tinh tế và tuyệt vời qua tất cả những người sống quanh tôi. Tình yêu ấy tôi luôn được cảm nghiệm từng ngày, từng ngày. Và rồi tôi cảm thấy trong mình một thôi thúc mãnh liệt để đáp trả tình yêu ấy. Cho dù tình yêu của tôi đối với Ngài chỉ như giọt nước nhỏ tan trong biển Đông. Đã trải qua những tình cảm khác, tôi vẫn thấy mình có khao khát sâu thẳm trong lòng. Chỉ có tình yêu của Ngài mới đong đầy trái tim tôi. Nhờ đó, tôi mạnh dạn dứt bỏ những quyến luyến khác để trao phó nơi Ngài trọn con người tôi. Một tình yêu thật! Một niềm vui thật! Một hạnh phúc thật!


Bản thân trải qua ngưỡng cửa sinh-tử đồng thời chứng kiến sự ra đi của những người thân, tôi càng ý thức hơn sự mong manh của đời sống con người. “Đời sống con người chóng qua như cỏ. Như bông hoa nở trong cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi…”. Như thế mới thấy một cách rõ ràng Thiên Chúa là chủ của sự sống. Thật vậy, sự sống tôi có cho đến ngày hôm nay là do chính Ngài ban tặng. Sự sống ấy nhỏ bé và mong manh như con người tôi nhưng Ngài thực hiện nơi đó biết bao điều diệu kì. Do đó, tôi không có lý do gì để từ chối phó thác sinh mạng tôi cho Ngài - Đấng là nguồn cội của sự sống. Điều đó là một yếu tố giúp cho tôi phân định khi chọn lựa ơn gọi tu trì hay hôn nhân. Đương nhiên ơn gọi nào cũng được Thiên Chúa chúc lành và quy hướng về vinh quang của Ngài. Song, riêng tôi cảm thấy muốn được dâng trọn con người tôi cho Đấng có quyền trên sự sống của tôi. Tôi không do dự khi đặt nơi Ngài niềm phó thác, niềm tin tưởng tuyệt đối. Khi đó, cái chết đối với tôi không còn là một sự chia lìa hay mất mát mà là một bước ngoặt dẫn tôi đến với Đấng tôi hằng khao khát được chiêm ngưỡng Thánh Nhan.


Sự sống và tình yêu là món quà vô giá mà Đấng Tuyệt Đối đã ban tặng cho tôi. Trải qua một biến cố nho nhỏ để Ngài cho tôi thưởng thức món quà một cách đậm đà hơn. Cho đến hôm nay, Tình Yêu ấy đem đến cho tôi một niềm hạnh phúc và bình an sâu thẳm. Bên cạnh đó, trước những khó khăn, gian nan của cuộc sống, tôi đón nhận một cách thanh thản. Vì tôi ý thức rằng không có gì nằm ngoài tình yêu quan phòng của Thiên Chúa. Như trong lời bài hát “Trong tình Chúa quan phòng, không có gì vô nghĩa, chẳng có gì hư hao”… Để rồi cả cuộc đời tôi phải thưa lên rằng:


“Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng


Là chén phúc lộc dành cho con;


Số mạng con, chính Ngài nắm giữ.


Phần tuyệt hảo may mắn đã về con,


Vâng, gia nghiệp ấy làm con thỏa mãn…


Con luôn nhớ có Ngài trước mặt


Được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ”. (Tv 15,5-8) 



 https://youtu.be/jrry4KIf-CM 

TIẾNG LÒNG MÙA ĐỢI TRÔNG

TIẾNG LÒNG MÙA ĐỢI TRÔNG

Giá buốt lạ về mùa đợi trông
Dục con thức tĩnh dọn tâm hồn
Giã từ quá khứ vương lỗi tội.
Sữa đổi canh tân mọi tấm lòng

Lạy Chúa con nay đã sẵn lòng
Trở về cùng Chúa xin tha thứ
Con nguyện sống theo Ngài đã dạy
Yêu Chúa,yêu người,Tin cậy trông

Chờ đón Ngôi Hai Chúa Giáng Trần
Nguyện Ngài đem đến muôn tinh thần
Yêu thương,bác ái cho người thế
Cuộc sống hoà bình tay kết thân.

Tâm tình dâng Chúa mùa đợi trông
Nguyện Ngài ngự xuống mọi tâm hồn
Mong Chờ giáng thế vui mừng đón
Chúa đến vinh quang rực ánh hồng.

Hồng Phúc 



Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2020

TÂM TÌNH MÙA ĐỢI TRÔNG 1

                                     TÂM TÌNH MÙA ĐỢI TRÔNG

Đông giá lại về mùa đợi trông
Nhắc con chuẩn bị dọn tâm hồn
San bằng mọi hố sâu ngăn cách
Xứng đáng đón mừng Chúa Ngôi Con.

Lạy Chúa con nay quyết sẵn lòng
Tâm tình thống hối vẫn hằng mong
Trở về nẻo chính xin tha thứ
Tội lỗi xưa nay đã chất chồng.

Lạy Chúa xin mưa xuống cánh đồng
Bao mùa lạnh giá buốt ngày đông
Quanh co biến đổi đường ngay thẳng
Chờ đấng Thiên sai đến ấm nồng.

Khấn nguyện tâm tình mùa đợi trông
Nguyện xin Chúa đến chiếu tia hồng
Ban muôn hồng phúc cho người thế
Đón Chúa giáng trần thỏa ước mong.

Hồng Phúc 
 


CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG ( PHẦN 2)

 CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG  ( PHẦN 2)
                                               Hồng Phúc 
Buổi trưa hôm ấy, tôi đang khám bệnh tại Phòng khám Đa khoa Buôn Hồ, gặp một bệnh nhân nữ 25 tuổi vào trình bày với tôi : Nhờ BS giúp cháu, cháu muốn kế hoạch . Tôi liền hỏi : Cháu được mấy người con rồi mà sao kế hoạch?

Cô bé trả lời : Cháu mới có đứa đầu tiên. Cháu và anh ấy yêu nhau nhưng gia đình cháu không đồng ý, vì nhà anh ấy quá nghèo. Hai chúng cháu yêu nhau và lỡ mang bầu, giờ cháu không biết làm sao.. Nhờ Bs giúp.

Tôi ôn tồn chia sẻ với cháu: Đây là kết quả tình yêu của hai cháu, cháu hãy can đảm đón nhận đứa con đầu lòng của mình và trình bày với gia đình là chúng con rất yêu nhau và anh ấy rất tốt với con, mong ba mẹ vì con mà chấp nhận anh ấy.

Cô bé trả lời : Ba mẹ cháu biết thì chết. Ba cháu rất yêu cháu nên sợ ba cháu thất vọng về con gái, cháu sợ quá.

Tôi nói : Cháu hãy can đảm gặp riêng và tâm sự với ba và xin lỗi ba, nhờ ba thương giúp con nếu không con không biết làm sao.. Ba cháu có thể bị sốc nhưng sau đó vì tình thương có thể giúp cho cháu. Một điều BS muốn nói với cháu rằng, đứa con rất quan trọng với cháu.

Tôi gặp người bạn trai của cô bé và tâm tình. Được biết hai cô cậu rất yêu thương nhau. Tôi động viên hãy cố gắng.. Có gì khó khăn BS sẽ giúp.

Vài ngày sau, tôi được cô bé nhắn tin: Cháu sợ quá, không dám nói với ba. Còn anh ấy nói với cháu, nếu cháu làm tầm bậy thì anh ấy sẽ tự tử. Tôi động viên và cô bé đã tâm tình với ba. Nếu ba cháu nóng giận, la rầy cháu, cháu lắng nghe và xin ba tha thứ.

Mấy ngày sau, tôi được cô bé nhắn tin gia đình đã chấp nhận và nhà anh ấy đã đến xin gia đình cưới cháu. Cháu sẽ báo tin cho Bs ngày cưới của cháu. Cháu rất cảm ơn BS đã giúp cháu hiểu ra sự quan trọng của đứa con của cháu như thế nào và cháu được hạnh phúc, dẫu rằng phía trước còn nhiều chông gai ..

Tôi mừng quá và thầm cảm ơn Chúa Thánh thần đã soi sáng cho tôi, để tôi được Ngài dùng như là khí cụ bình an của người đến với mọi người. Tôi nguyện sẽ cố gắng đời mình theo tiếng gọi của Ngài, làm công cụ mà Chúa sử dụng để biểu lộ tình yêu của Ngài.

Tâm tình xin chia sẽ cùng tất cả mọi người và rất mong sự đồng cảm. Hãy dành tất cả những gì có thể làm được để bảo vệ những sinh linh bé nhỏ.

Hồng Phúc 



CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG 
                                      Hồng Phúc 
Một buổi trưa, hôm đó Hp đang ngồi trong phòng khám bệnh của mình thì có một đôi trai gái dẫn nhau đến phòng khám. Chàng trai đứng bên ngoài, còn cô gái vào khám bệnh trong trạng thái ngập ngừng lo sợ.
Hp hỏi, cô gái nói: Nhờ chú khám cho cháu, cháu bị trễ kinh.
Tôi liền hỏi: Thế ai đưa cháu đi khám?
Cô bé trả lời: Ông anh hàng xóm.

Tôi ra ngoài hỏi thăm và làm công tác tư tưởng với ” Ông anh hàng xóm “, được anh ấy cho biết: Hai cháu yêu thương nhau đã vượt quá giới hạn, giờ cháu lo quá vì cháu chuẩn bị thi tốt nghiệp phổ thông. Cháu nhờ chú giúp.
Tôi liền hỏi cả hai: Thế hai cháu có yêu nhau thật sự không? Hai cô cậu trả lời : Dạ có chú ạ.
Tôi nói: Hai cháu nên về trình bày với gia đình, xin lỗi bố mẹ rằng các con yêu nhau, các con đã lỡ, xin bố mẹ tha thứ và tổ chức đến với nhau, nếu có gì khó khăn, chú sẽ nói giúp với bố mẹ hai bên, nhớ đừng phá bào thai ấy mà có lỗi, vì đó chính là kết quả của tình yêu của hai cháu, nhớ cố gắng bảo vệ.

Hai cháu cảm ơn và ra về …

Bẵng đi một thời gian, bà nội của cô gái đi khám bệnh. Bà nói:  Cảm ơn bác sỹ. Nhờ BS mà tôi có được đứa chắc, một cháu trai gần 4,5 kg. Tôi rất mừng và thầm cảm ơn Thượng đế đã cho một sinh linh chào đời.

Qua câu chuyện trên, tôi viết bài XIN MỘT LẦN ĐƯỢC KHÓC xin chia sẻ cùng quý anh chị trong Facebook. Rất mong sự đồng cảm của quý anh chị .

XIN MỘT LẦN ĐƯỢC KHÓC

Xin một lần được khóc
Với nỗi đau con người
Mầm sống chưa chào đời
Đã chịu cơn hấp hối

Trong cung lòng u tối
Bố mẹ trót lỗi lầm
Đành lặng lẽ âm thầm
Mặc con đang kêu cứu.

Xin cho con một lần
Một lần cất tiếng khóc
Dẫu biết đời lao nhọc
Nhận kiếp người mẹ ơi ..!

Xin cho con một lần
Được khóc thay tiếng cười
Vui đón chào cuộc đời
Trong vòng tay yếu dấu .

Thượng đế ơi ! Nghe thấu
Tiếng vọng bao sinh linh
Đang chịu cảnh nhục hình
Khi đang còn trứng nước .

Loài người biết bao chước
Muốn làm chủ tử sanh
Từ chối bao ơn lành
Ngài hằng ban chan chứa .

Xin một lần được khóc
Thân lạy Chúa .Chúa ơi !
Soi mọi người nơi nơi
Biết trân trọng mầm sống .

Xin cất lên hồi trống
Vui đón chào trẻ thơ
Chào đời vang tiếng khóc
Muôn nhà rộn tình thương .

 

                                                                  Hồng Phúc

( Mỗi người chúng ta hãy nói dùm cho bé.. Nhằm bảo vệ mầm sống)