Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016
TÂM TÌNH HỌC TRÒ
Trò xin bày tỏ tâm tư
Tình Thầy Cô giáo đầy dư tháng ngày.
Lặng thầm chắp cánh phượng bay
Cho mùa hạ cuối chia tay sân trường.
Mang tình sư phụ nẻo đường tương lai.
Hành trang con chữ miệt mài
Lớn từng ngày tháng thành tài khắc ghi.
Trò luôn nhớ mãi những gì Thầy trao.
Ơn Thầy tựa như non cao
Khơi nguồn dòng suối chảy vào biển sâu.
Vầng dương rực sáng ánh mầu lung linh .
Trò luôn tự nhủ tâm mình
Tri ân Người mãi trung trinh muôn đời .
Bài thơ “Tâm Tình Học Trò” của tác giả Hồng Phúc là một tác phẩm bày tỏ lòng biết ơn và kính trọng đối với các thầy cô giáo. Bài thơ không chỉ thể hiện sự tri ân mà còn thể hiện tình cảm sâu sắc và sự cảm kích của học trò đối với những người đã dìu dắt mình trong quá trình học tập và trưởng thành. Dưới đây là một số điểm nổi bật trong bài thơ:
1. Chủ đề và cảm xúc:
Lòng biết ơn và tri ân: Bài thơ là một bức thư tri ân gửi đến các thầy cô giáo, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của học trò đối với sự dìu dắt và giáo dục của họ. Tác giả sử dụng những hình ảnh và từ ngữ để làm nổi bật tầm quan trọng của các thầy cô trong quá trình trưởng thành của học trò.
Tình cảm chân thành: Bài thơ thể hiện một tình cảm chân thành và sâu sắc, từ sự cảm kích đến sự biết ơn vững bền. Tác giả không chỉ bày tỏ lòng biết ơn mà còn nhấn mạnh rằng những bài học và tình cảm từ thầy cô sẽ mãi mãi tồn tại trong lòng học trò.
2. Hình ảnh và biểu tượng:
Phượng bay: Hình ảnh “phượng bay” tượng trưng cho sự trưởng thành và sự chia tay trong mùa hè cuối cùng của thời học sinh. Phượng là biểu tượng của sự học hành và sự tạm biệt, làm nổi bật cảm xúc của học trò khi rời xa trường lớp.
Hành trang con chữ: Đây là hình ảnh tượng trưng cho những kiến thức và bài học mà học trò mang theo trong suốt cuộc đời. Những bài học này là hành trang quý giá giúp học trò vượt qua những thử thách trong tương lai.
Non cao và biển sâu: Những hình ảnh này biểu thị sự vĩ đại và sâu rộng của lòng biết ơn đối với thầy cô. Tình cảm của học trò đối với thầy cô được so sánh với sự cao cả của núi và sự sâu thẳm của biển.
3. Ngôn ngữ và phong cách:
Sử dụng câu thơ và hình ảnh truyền thống: Bài thơ sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh quen thuộc trong thơ ca tri ân, như “nhất tự vi sư, bán tự vi sư,” để thể hiện sự kính trọng và lòng biết ơn đối với các thầy cô.
Nhịp điệu và cấu trúc: Bài thơ có cấu trúc và nhịp điệu tự do, với các câu thơ dài ngắn không đều, giúp tác giả truyền tải cảm xúc một cách tự nhiên và chân thật. Ngôn ngữ trong bài thơ rõ ràng, dễ hiểu và rất biểu cảm.
4. Tín ngưỡng và tâm linh:
Tri ân mãi mãi: Bài thơ khẳng định rằng lòng tri ân và tình cảm đối với thầy cô không chỉ dừng lại ở hiện tại mà sẽ kéo dài mãi mãi, dù ở bất kỳ nơi đâu hay trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Ánh dương lung linh: Hình ảnh “vầng dương rực sáng ánh mầu lung linh” thể hiện sự tôn vinh và kính trọng đối với thầy cô, làm nổi bật sự tỏa sáng và ảnh hưởng của họ trong cuộc sống của học trò.
5. Tóm tắt và ấn tượng chung:
“Tâm Tình Học Trò” là một bài thơ đẹp và cảm động về lòng biết ơn đối với các thầy cô giáo. Bài thơ không chỉ thể hiện sự tri ân mà còn bày tỏ một tình cảm chân thành và sâu sắc, khẳng định rằng những bài học và tình cảm từ thầy cô sẽ mãi mãi là một phần quan trọng trong cuộc đời học trò. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ để truyền tải sự kính trọng và lòng biết ơn, tạo nên một tác phẩm ý nghĩa và cảm động.
Bài thơ của Hồng Phúc mang lại một thông điệp sâu sắc về lòng tri ân và sự kính trọng, làm nổi bật tầm quan trọng của giáo dục và sự ảnh hưởng của các thầy cô trong cuộc sống của mỗi người.
Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2016
--------------
Xế chiều rồi tôi vẫn nắm tay bà
Kể từ khi tôi gọi bà là vợ
Đã đi qua biết bao mùa hoa nở
Những bổng trầm sắc thái của tình yêu.
Xế chiều rồi hai chiếc bóng liêu xiêu
Gợi tôi nhớ về một thời tuổi trẻ
Nắm tay tôi, bà ngượng ngùng thỏ thẻ:
“Người ta chịu rồi, còn hỏi làm chi”.
Xế chiều rồi tôi vẫn nắm bà đi
Dẫu chỉ là những bước cao bước thấp
Nhớ khi xưa tôi nhắc nhiều, bà vấp
Để bây giờ bà khập khểnh bước chân.
Xế chiều rồi tôi thấp thỏm băn khoăn
Mình đông con mà thân già cô quạnh
Chúng giàu sang mà đẩy đùn, tị nạnh
Đòi chia mảnh vườn hương hỏa tổ tiên.
Xế chiều rồi lòng tôi nặng ưu phiền
Mấy thằng con chỉ biết nghe lời vợ
Chúng chỉ mong vợ con không đói khổ
Tôi với bà mấy khi được quan tâm.
Xế chiều rồi, tôi lại nghĩ mông lung
Tôi đi trước hay là bà đi trước
Nhỡ tôi đi rồi, ai dìu bà bước
Tội nghiệp bà sẽ đơn chiếc, lẻ loi.
Xế chiều rồi, ráng giữ sức bà ơi
Tôi chỉ mong mấy đứa con tỉnh ngộ
Chúng học lại những gì trong sách vở
Để đánh vần....“chữ hiếu”...kịp người ta!
Trang Ho
Hồng Phúc ( Sưu tầm )
Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2016
MÂY KẾT THÀNH THƠ
Cuộn theo làn gió tự bao giờ
Phiêu du đi khắp phương trời mộng
Gói trọn yêu thương đậu bến bờ .
Mưa về phương nớ thỏa mong chờ
Muôn hoa tươi nở hương thơm ngát
Dòng nước trong xanh ngập suối mơ .
Trăng ngà lãng đãng núi chơ vơ
Xa vầng mây nhớ hoen sầu úa
Chờ đợi đoàn viên sáng chẳng mờ .
Hỏi tình yêu đến tự bao giờ
Con tim thổn thức rung lồng ngực
Hẹn ước tương phùng dệt mối tơ .