Xin post lại bài thơ cũ để nhớ lại những lúc gần bên Mẹ yêu.
Đêm buồn trời tuôn mưa
Giọt rơi bên song thưa
Cung lòng nghe nặng hạt
Nhớ thời thơ ấu xưa.
Mưa mùa đông rét buốt
Mẹ mang tơi đi suốt
Trên cánh đồng lạnh băng.
Quanh năm hoài thiếu mãi
Đôi tay gầy vững chải
Dìu con suốt cuộc đời.
Cung lòng con tả tơi
Ngắm thân cò hiu hắt
Biết nói gì.. Mẹ ơi !
Vỗ về con năm tháng
Mẹ vầng trăng thu sáng
Soi nẻo đường con đi.
Như mưa thấm vào đất
Trái tim là ngục thất
Con nương náu trọn đời.
Thương Mẹ hiền vất vã
Vì con cho tất cả
Con khắc vào vần thơ.
Nhờ Mẹ hy sinh ấy
Con bây giờ đã thấy
Tất cả dành Mẹ yêu.