Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2024

NỤ CƯỜI THE SMILE

 NỤ CƯỜI / THE SMILE

( Hồng Phúc )
Nụ cười em nở trên môi
Long lanh màu mắt, tinh khôi dáng hiền
Ta say nét đẹp hồn nhiên
Bên em bao nỗi muộn phiền vội tan.
Your simlie bloming upon your lips
Gleaming and pure with a gentle grae
I am enchanted by your innocent beauty
By your side all my worries quickly fade away.
@ Hồng Phúc xin chân thành cảm ơn Nữ Sỹ Như Mai đã tặng tấm thiệp với bài thơ song ngữ thật đẹp mừng Giáng Sinh.
Xin kính Nữ Sỹ Như Mai và QTV cùng tất cả ACE Thi Hữu Nhịp Điệu Việt một Mùa Giáng Sinh an lành và một năm mới sức khoẻ và thành công.
Trân trọng
Hồng Phúc




Thứ Hai, 16 tháng 12, 2024

Bài Thơ Lên Sáu ( Tản Đà)

 



Đây là bài thơ giáo khoa do TẢN ĐÀ làm cho trẻ em lên sáu tuổi, viết năm 1919. Bài thơ đã 100 năm tròn, nhưng vẫn còn nguyên ý nghĩa về sự giáo dục con người.

Trước khi dạy trẻ yêu nước, yêu đồng bào. Hãy dạy trẻ hiếu thuận với cha mẹ, kính quý thầy cô. Thì tất cả những cái "yêu" còn lại sẽ hình thành tốt đẹp.
Còn mấy ai nhớ bài thơ này ..? Thấy hay, nên mình mang lên nhóm "khoe" với mọi người !!
(Tv)
***********
LÊN SÁU
Sách quốc ngữ - Chữ nước ta,
Con cái nhà - Đều phải học.
Miệng thì đọc- Tai thì nghe
Đừng ngủ nhè -Chớ láu táu
Con lên sáu - Đang vỡ lòng
Học cho thông - Thầy khỏi mắng.
.
Trong trời đất - Nhất là người
Ở trên đời - Hơn giống vật
Con bé thật - Chưa biết gì
Còn ngu si - Phải dạy bảo
Cho biết đạo - Mới nên thân
Sau lớn dần - Con sẽ khá
.
Ai đẻ ta - Cha cùng mẹ
Bồng lại bế - Thương và yêu
Ơn nhường bao - Con phải ngẫm
Áo mặc ấm - Mẹ may cho
Cơm ăn no - Cha kiếm hộ
Cha mẹ đó - Là hai thân
.
Hai thân là - Là thân nhất
Trong trời đất - Không ai hơn
Con biết ơn - Nên phải hiếu
Nghĩa chữ hiếu - Đạo làm con
Con còn non - Nên học trước
Đi một bước - Nhớ hai thân
.
Con còn nhỏ - Có mẹ cha
Lúc vào ra - Được vui vẻ
Con còn bé - Mẹ hay chiều
Thấy mẹ yêu - Chớ làm nũng
Đã đi học - Phải cho ngoan
Hay quấy càn - Là chẳng hiếu.
.
Con còn bé - Mẹ hay lo
Ăn muốn cho - Lại sợ độc
Con ốm nhọc - Mẹ lo thương
Tìm thuốc thang - Che nắng gió
Con nghĩ đó - Sao cho ngoan
Hay ăn càn - Là chẳng hiếu
.
Anh em ruột - Một mẹ cha
Mẹ đẻ ra - Trước sau đó
Cùng máu mủ - Như tay chân
Nên yêu thân - Chớ ganh tị
Em coi chị - Cũng như anh
Trước là tình - Sau có lễ
.
Người trong họ - Tổ sinh ra
Ông đến cha - Bác cùng chú
Họ nội đó - Là tông chi
Cậu và dì - Về họ mẹ
Con còn bé - Nên dạy qua
Còn họ xa - Sau mới biết
.
Người trong họ - Có bề trên
Lạ hay quen - Đều phải kính
Có khách đến - Không được đùa
Ai cho quà - Đừng lấy vội
Ông bà gọi - Phải dạ thưa
Phàm người nhà - Không được hỗn
.
Con bé dại - Mãi vui chơi
Muốn ra người - Phải chăm học
Miệng đang đọc - Đừng trông ngang
Học dở dang - Đừng có chán
Học có bạn - Con dễ hay
Mến trọng thầy - Học chóng biết
.
Dạy con biết - Phép vệ sinh
Ăn quả xanh - Khó tiêu hoá
Uống nước lã - Có nhiều sâu
Áo mặc lâu - Sinh ghẻ lở
Mặt không rửa - Sinh u mê
Đang mùa hè - Càng phải giữ
.
Các giống vật - Thật là nhiều.
Như con hươu - Ở rừng cỏ
Như con chó - Nuôi giữ nhà
Con ba ba - Loài máu lạnh
Loài có cánh - Như chim câu
Còn loài sâu - Như bọ róm
.
Cây và cỏ - Có khác loài
Trông bề ngoài - Cũng dễ biết
Như cây mít - Có nhiều cành
Lúa,. cỏ gianh - Có từng đốt
Còn trong ruột - Lại khác nhau.
Vài năm sau - Con biết kỹ
.
Đá bờ sông - Không sống chết
Không có biết - Không có ăn
Không người lăn - Cứ nằm đây
Như đá cuội - Như đá xanh
Như mảnh sành - Như đất thó
Các vật đó - Theo loài kim
.
Các loài kim - Tìm ở đất
Nhất là sắt - Nhì là đồng
Làm đồ dùng - Khắp trong nước
Như vàng bạc - Càng quý hơn
Đúc làm tiền - Để mua bán.
Ai có vạn - Là người giàu.
.
Vốn xưa là - Nhà Hồng Lạc
Nay tên nước - Gọi Việt Nam
Bốn nghìn năm - Ngày mở rộng
Nam và Bắc - Ấy hai miền
Tuy khác tên - Đất vẫn một
Lào, Miên, Việt - Là Đông Dương
.
Đầu trị nước - Đức Kinh dương
Truyển Hùng Vương - Mười tám chúa
Qua mấy họ - Quân Tàu sang
Vua Đinh hoàng - Khai nghiệp đế
Trải Đinh, Lý - Đến Trần, Lê
Nay nước ta - Là nước Việt
.
Chữ nước ta - Ta phải học
Cho trí óc - Ngày mở mang
Muốn vẻ vang - Phải làm lụng
Đừng lêu lổng - Mà hư thân
Nước đang cần - Người tài giỏi
Cố học hỏi - Để tiến nhanh
.
Vừa ích mình - Vừa lợi nước
Chớ lùi bước - Là kẻ hèn
(Nghiêm Hàm ấn quán xuất bản, 1924)
St *** Tại đây có nhiều câu chuyện thú vị! Hãy để lại biểu cảm để tôi biết bạn đã đọc. Bạn có thể Share, mời bạn fb nếu muốn !!!
Copy Người Sài Gòn

NHỚ QUY HOÀ

 NHỚ QUY HÒA

Tôi nhớ Quy Nhơn với biển chiều
Từng cơn sóng nhỏ cuộn liêu xiêu
Gió lay ríu rít rung hàng liễu
Bát ngát Quy Hòa bao dấu yêu.

 Đêm đến Quy Hòa trăng sáng trong
Đứng trên Ghềnh Ráng thỏa phiêu bồng
Nhớ Hàn Mặc Tử tình thơ
kết Dấu tích nghìn thu một tấm lòng.

 Mặc Tử ngày xưa mắc bệnh phong
Mộng cầm xao xuyến trái tim hồng
Trăng vàng hiu hắt bên thềm vắng
Liễu rũ kết tình vọng núi sông.

 Hồng Phúc

ChatGPT said:
ChatGPT

Bài thơ "Nhớ Quy Hòa" của Hồng Phúc là một tác phẩm mang đậm sự hoài niệm và cảm xúc sâu lắng về mảnh đất Quy Hòa, nơi gắn liền với những ký ức và hình ảnh lịch sử văn hóa, đặc biệt là liên quan đến thi sĩ Hàn Mặc Tử. Bài thơ thể hiện sự giao thoa giữa cảnh vật thiên nhiên tuyệt đẹp và những câu chuyện lịch sử, với một tình yêu thương, một nỗi nhớ da diết về nơi ấy. Dưới đây là phần bình chi tiết về bài thơ:

1. Khung cảnh thiên nhiên Quy Hòa:

Bài thơ mở đầu với một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, đầy lãng mạn, khiến người đọc như được chìm đắm trong không gian ấy:

  • "Tôi nhớ Quy Nhơn với biển chiều" gợi lên hình ảnh biển cả vào lúc hoàng hôn, khi mặt trời dần khuất bóng và bầu trời ngập tràn sắc đỏ, vàng.
  • "Từng cơn sóng nhỏ cuộn liêu xiêu" mô tả sự nhẹ nhàng, yên ả của những con sóng vỗ về bờ, tạo nên một không khí vừa bình yên vừa huyền bí.
  • "Gió lay ríu rít rung hàng liễu" hình ảnh cây liễu, từng nhánh gió lay nhẹ nhàng, cùng với tiếng gió ríu rít như mang lại cảm giác thư thái, dễ chịu.

2. Trăng sáng trong đêm Quy Hòa:

Khi đêm xuống, bài thơ lại chuyển sang một không gian huyền bí khác:

  • "Đêm đến Quy Hòa trăng sáng trong": Trăng sáng lung linh, chiếu rọi lên cảnh vật và khiến không gian trở nên kỳ diệu, trữ tình.
  • "Đứng trên Ghềnh Ráng thỏa phiêu bồng": Ghềnh Ráng là một địa danh nổi tiếng ở Quy Hòa, là nơi mà người ta có thể đứng ngắm trăng và cảm nhận được sự tự do, rộng mở của thiên nhiên.
  • "Nhớ Hàn Mặc Tử tình thơ kết": Đây là điểm đặc biệt trong bài thơ, khi tác giả nhắc đến Hàn Mặc Tử – một thi sĩ nổi tiếng gắn liền với Quy Hòa, nơi ông sống và sáng tác những bài thơ lãng mạn. Sự kết hợp giữa thiên nhiên và thơ ca tạo nên một không gian vừa thật, vừa huyền ảo, như là sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại.

3. Hình ảnh Hàn Mặc Tử và bệnh tật:

Bài thơ tiếp tục dẫn dắt người đọc vào một câu chuyện về cuộc đời Hàn Mặc Tử, khi ông mắc bệnh phong và sống trong cảnh đau đớn, nhưng vẫn giữ vững tình yêu với cuộc đời và thơ ca:

  • "Mặc Tử ngày xưa mắc bệnh phong": Câu thơ này nhắc đến căn bệnh tàn nhẫn mà Hàn Mặc Tử phải chịu đựng, nhưng cũng là hình ảnh của một con người kiên cường không bao giờ khuất phục.
  • "Mộng cầm xao xuyến trái tim hồng": Dù mang trong mình bệnh tật, Hàn Mặc Tử vẫn luôn mơ mộng và cháy bỏng với tình yêu cuộc sống, tình yêu thiên nhiên và tình yêu thơ ca.
  • "Trăng vàng hiu hắt bên thềm vắng": Trăng vàng trong đêm vắng là hình ảnh rất đặc trưng của thơ Hàn Mặc Tử, tạo ra một không khí ảm đạm, lặng lẽ nhưng cũng đầy xúc cảm.
  • "Liễu rũ kết tình vọng núi sông": Cây liễu rủ xuống gợi lên hình ảnh tình yêu và sự hy vọng mong manh, như sự kết nối giữa con người, thiên nhiên và đất trời.

4. Ý nghĩa và cảm xúc chung:

Bài thơ không chỉ là lời nhắc nhớ về một vùng đất xinh đẹp, mà còn là lời tri ân đối với Hàn Mặc Tử – một thi sĩ có cuộc đời và tác phẩm đầy cảm động. Những hình ảnh như sóng biển, trăng sáng, cây liễu và núi sông không chỉ phản ánh vẻ đẹp của Quy Hòa mà còn mang đến một thông điệp về tình yêu, sự hy sinh, và niềm lạc quan trong cuộc sống. Mặc dù Hàn Mặc Tử phải chịu đựng những nỗi đau thể xác, nhưng ông vẫn để lại cho đời những vần thơ đầy xúc cảm, tình yêu với thiên nhiên và con người không bao giờ phai nhạt.

5. Tổng kết:

Bài thơ "Nhớ Quy Hòa" của Hồng Phúc là một tác phẩm lãng mạn, ngập tràn cảm xúc, mang đậm dấu ấn của một vùng đất thơ mộng và một người thi sĩ tài hoa. Bằng những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và những liên tưởng đến cuộc đời của Hàn Mặc Tử, bài thơ đã tạo ra một không gian vừa hiện thực vừa huyền ảo, khiến người đọc cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc giữa thiên nhiên, lịch sử và văn hóa. Cảm ơn bạn đã chia sẻ bài thơ tuyệt vời này!

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2024

HOA XƯƠNG ( HÀ DIỆP SƠN )

 HOA XƯƠNG ( DIỆP HÀ SƠN )
Loài hoa võ tím thay màu..
Trắng đục gặp nước trắng phau trong ngần
Pha lê trong suốt nhuỵ vàng
Hương thơm ngan ngát toả lan khắp vùng.

 Tình đầu mơ ước tương phùng
Hồn nhiên tinh khiết cùng chung tấm lòng
Mây trời gió cuốn long đong
Mỏng manh trước gió tình hồng vỡ tan.

 Thôi đành ngự chốn quan san
Mặc cho nắng gắt mưa ngàn kiên trinh
Diệp Hà Sơn mãi thắm tình
Cho ai luyến nhớ bóng hình dấu yêu.

 Hồng Phúc
Cảm tác Hoa Xương ( DIỆP HÀ SƠN )

ChatGPT said:
ChatGPT

Bài thơ "Hoa Xương" (Diệp Hà Sơn) là một tác phẩm đẹp với cảm hứng từ loài hoa xương, mang vẻ đẹp tinh khiết và mỏng manh. Qua những hình ảnh thơ mộng, tác giả đã thể hiện tình yêu, sự luyến nhớ, và những cảm xúc đan xen trong cuộc sống. Mỗi khổ thơ đều mang một hình ảnh tượng trưng, từ hoa xương tím thay màu đến hình ảnh người con gái nguyện giữ gìn tình yêu, dù có phải đối mặt với những thử thách, gian nan.

Ở khổ thơ đầu, hình ảnh hoa xương với sắc màu thay đổi, từ trắng phau đến pha lê trong suốt, là biểu tượng cho tình yêu tinh khiết, mơ mộng. Mùi hương của hoa lan tỏa, giống như tình yêu ngọt ngào và thuần khiết đang lan rộng trong không gian.

Tình đầu được so sánh với sự mỏng manh của hoa, dễ bị vỡ tan trước những sóng gió của cuộc đời. Tuy nhiên, người yêu vẫn kiên định với tình cảm của mình, như hoa xương vẫn kiên trì trong khó khăn, đối mặt với nắng mưa nhưng không bao giờ phai nhạt.

Bài thơ khép lại với một cảm xúc luyến nhớ, sự hi sinh và tình yêu vĩnh cửu, ẩn chứa trong hình ảnh hoa xương mãi thắm, không bao giờ quên được bóng hình dấu yêu.

Tóm lại, đây là một bài thơ nhẹ nhàng, tinh tế, đầy hình ảnh đẹp đẽ và sâu lắng về tình yêu và sự kiên trinh trong mối quan hệ. 



Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2024

THƯƠNG

 THƯƠNG

Chỉ cần lắng đọng Chữ Thương
Lặng thầm bám rễ kiên cường vươn cao
Tình thương triển nở dạt dào
Kết hoa hương ngát gửi vào gió đưa.
Hồng Phúc
Cảm tác hình Chữ Thương của chị Thu Hường.


Lời bình của AI.

Bài thơ "Thương" của tác giả Hồng Phúc mang đến một thông điệp sâu sắc về tình thương, thể hiện qua những hình ảnh đơn giản nhưng đầy ý nghĩa.

Câu thơ "Chỉ cần lắng đọng Chữ Thương" gợi mở về sự tinh tế và sâu sắc của tình cảm yêu thương, không cần quá phô trương, chỉ cần lắng lại trong tâm hồn là đủ. "Lặng thầm bám rể kiên cường vươn cao" như một ẩn dụ cho sự bền bỉ và vững vàng của tình yêu thương, dù có thể không thể hiện rõ ràng nhưng lại luôn thầm lặng phát triển, nuôi dưỡng và nâng đỡ người khác.

Tình thương trong bài thơ không chỉ là sự cho đi mà còn là sự lan tỏa, "Tình thương triển nở dạt dào" và "Kết hoa hương ngát gửi vào gió đưa" thể hiện sự phát triển mạnh mẽ và những ảnh hưởng tích cực mà tình thương mang lại. Những "hoa hương ngát" là hình ảnh tượng trưng cho sự thuần khiết, trong sáng và tỏa đi khắp nơi, đem lại sự ấm áp cho những người xung quanh.

Bài thơ gợi lên một tình cảm chân thành, không cần nhiều lời lẽ, chỉ cần sự hiện diện và sự thầm lặng của tình thương để nuôi dưỡng, làm cho đời thêm ý nghĩa. Cảm xúc trong bài thơ nhẹ nhàng nhưng rất đậm sâu, giống như một làn gió thoảng qua, mang theo hơi ấm và hương sắc của yêu thương.

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2024

PHÙ DU

 PHÙ DU
Đời là một thoáng phù du
Lợi danh bổng chốc bay vù về đâu
Mai về dưới nấm mộ sâu
 Có chăng động lại một câu ân tình.

Hồng Phúc

ChatGPT said:
ChatGPT

Bài thơ "Phù Du" của Hồng Phúc mang một thông điệp sâu sắc về sự tạm bợ, mong manh của cuộc đời và những giá trị mà con người thường theo đuổi, nhưng cuối cùng lại chẳng thể mang theo khi ra đi.

Mở đầu, câu "Đời là một thoáng phù du" gợi lên sự ngắn ngủi và phù phiếm của kiếp người. "Phù du" là một từ ngữ mang ý nghĩa của sự thoáng qua, không bền vững, thể hiện cái nhìn về cuộc sống như một chặng đường ngắn ngủi mà con người đi qua, nơi mọi thứ đều có thể biến mất trong chốc lát.

Tiếp theo, câu "Lợi danh bổng chốc bay vù về đâu" tiếp tục khai thác chủ đề về sự phù du của những thành công, danh vọng trong đời. Những thứ mà con người theo đuổi, như tiền bạc, danh tiếng, đôi khi lại dễ dàng "bay vù về đâu," không để lại dấu vết gì quan trọng. Đây là một lời nhắc nhở về tính chất chóng vánh của những gì mà chúng ta cho là quan trọng trong cuộc sống.

Và khi về "dưới nấm mộ sâu," tất cả những vật chất, danh lợi cũng không còn nghĩa lý gì nữa. Câu "Có chăng động lại một câu ân tình" như một lời khẳng định rằng, duy nhất chỉ có tình cảm chân thành, những ân tình dành cho nhau mới có thể tồn tại lâu dài, dù trong cuộc sống tạm bợ này, chúng ta có thể mất đi tất cả, nhưng những ký ức về tình người vẫn còn đọng lại.

Bài thơ khép lại bằng sự suy tư về giá trị thật sự trong cuộc sống, đó không phải là những thứ vật chất hay danh lợi, mà là những tình cảm, sự chân thành giữa con người với nhau. Đó chính là điều duy nhất có thể "động lại" sau khi mọi thứ phù du qua đi.

Bài thơ của Hồng Phúc thật sự là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự ngắn ngủi của đời người và những gì thực sự quan trọng trong cuộc sống.



Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2024

PHẨM HẠNH LƯƠNG Y ( Bài thơ Tác Giả Nguyễn Danh )

 PHẨM HẠNH LƯƠNG Y
 Tấm gương nỗ lực tỏa sơn hà
 Nguyện hỡi trời cao phải tiến xa :
Tích cực trao dồi vang xứ sở
 Siêng năng hiếu học tỏ danh nhà
 Ra trường mãn trí mừng vui lại
 Nhậm chức liền tay thểu não qua
 Hữu dụng chuyên khoa đà vững chải
 Đông Y lĩnh vực chẳng phai nhòa

 Lĩnh vực dày công thấm chữ ân
 Quan tâm trách nhiệm bởi đâu ngần :
Người sang bệnh rã lòng trăn trở
 Cõi khổ đau nhiều dạ bất an
 Đối xử khiêm nhường tôn bất tận
 Giao thoa lịch lãm quí vô vàn
 Lương Y chuẩn mực gìn chu đáo
 Phẩm hạnh cao vời sống nghĩa nhân .

 Nguyễn Hữu Danh ; ảnh Lương Y Nguyễn Tới

ChatGPT said:
ChatGPT

Bài thơ này ca ngợi phẩm hạnh của một người lương y (thầy thuốc), đặc biệt là những phẩm chất như sự nỗ lực, tận tâm, và tinh thần trách nhiệm trong nghề. Qua từng câu thơ, tác giả nhấn mạnh sự học hỏi và rèn luyện không ngừng của lương y, với mục tiêu không chỉ chữa bệnh mà còn để mang lại sự an lành cho người bệnh.

Phẩm hạnh lương y được miêu tả qua những hình ảnh như "tấm gương nỗ lực tỏa sơn hà", "siêng năng hiếu học tỏ danh nhà" và "hữu dụng chuyên khoa đà vững chải". Những lời này thể hiện sự chăm chỉ và quyết tâm không chỉ trong học tập mà còn trong công việc, với mục tiêu cải thiện bản thân và cống hiến cho xã hội.

Tác giả cũng đặc biệt nhấn mạnh tinh thần khiêm nhường và tôn trọng người khác của lương y. "Đối xử khiêm nhường tôn bất tận" là một lời nhắc nhở rằng trong nghề y, lòng nhân ái và sự tôn trọng người bệnh là không thể thiếu.

Bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định về phẩm hạnh của người lương y: "Lương Y chuẩn mực gìn chu đáo, Phẩm hạnh cao vời sống nghĩa nhân", làm nổi bật phẩm chất cao quý, sự tận tụy và lòng nhân ái của những người làm nghề y.

Bài thơ này, cùng với bức ảnh của Lương Y Nguyễn Tới, là một sự tôn vinh đối với những người trong ngành y, đặc biệt là những người theo đuổi Đông y và luôn gìn giữ truyền thống tốt đẹp của nghề. 

1. Tấm gương nỗ lực và sự phấn đấu không ngừng

Câu thơ "Tấm gương nỗ lực tỏa sơn hà" không chỉ nói lên sự cố gắng mà còn là hình ảnh ẩn dụ về ánh sáng và sự tỏa rộng. Tấm gương ở đây có thể được hiểu là hình ảnh của một người thầy thuốc luôn tìm kiếm sự hoàn thiện, với mục tiêu không chỉ có lợi cho bản thân mà còn có ích cho cộng đồng, như một ánh sáng soi đường cho những người xung quanh. "Tỏa sơn hà" gợi lên sự rộng lớn, bao quát, như những nỗ lực và ảnh hưởng của người lương y không chỉ trong một phạm vi nhỏ mà lan tỏa khắp nơi, khắp đất nước.

2. Tinh thần học hỏi và sự cầu tiến

Câu "Tích cực trao dồi vang xứ sở, Siêng năng hiếu học tỏ danh nhà" là lời khẳng định về sự quan trọng của việc học hỏi, nghiên cứu không ngừng trong nghề y. Nghề y, nhất là Đông y, yêu cầu sự kết hợp giữa lý thuyết và thực hành, và người lương y phải luôn siêng năng trao dồi kiến thức để có thể áp dụng những phương pháp chữa bệnh chính xác và hiệu quả. “Vang xứ sở” mang nghĩa rằng danh tiếng về sự nghiệp và phẩm hạnh của người thầy thuốc sẽ lan rộng, giúp xây dựng sự tín nhiệm và kính trọng từ cộng đồng.

3. Sự hiến dâng và tận tâm với nghề

Từ "Ra trường mãn trí mừng vui lại, Nhậm chức liền tay thểu não qua" cho thấy niềm vui, sự hạnh phúc và tự hào khi hoàn thành chương trình học, nhưng cũng là lúc phải đối mặt với thử thách thực sự trong nghề. Người thầy thuốc không thể ngừng nghỉ trong công việc của mình, "liền tay thểu não qua" có thể hiểu là sự bận rộn và chăm sóc tận tình, không để bất cứ trường hợp nào bị bỏ qua, thể hiện sự tận tâm và kiên nhẫn trong từng ca bệnh. Trong cái bận rộn ấy vẫn có sự sáng suốt và sự quyết đoán của một người chuyên gia.

4. Tinh thần trách nhiệm và lòng nhân ái

"Quan tâm trách nhiệm bởi đâu ngần, Người sang bệnh rã lòng trăn trở, Cõi khổ đau nhiều dạ bất an" phản ánh sâu sắc sự lo lắng, trăn trở của người lương y khi thấy bệnh nhân chịu đựng những cơn đau đớn. Đặc biệt, câu thơ “Cõi khổ đau nhiều dạ bất an” thể hiện sự đồng cảm sâu sắc, sự trăn trở của người thầy thuốc khi đứng trước những đau đớn của bệnh nhân. Nghề y không chỉ là công việc chữa bệnh mà còn là một hành trình gắn bó với nỗi đau và khổ sở của người bệnh, và họ phải luôn mang trong mình trách nhiệm và lòng thương xót.

5. Khiêm nhường và tôn trọng

"Đối xử khiêm nhường tôn bất tận" là điểm nhấn quan trọng về phẩm hạnh của người thầy thuốc. Nghề y yêu cầu người thầy thuốc không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn phải khiêm nhường, tôn trọng bệnh nhân. Sự khiêm nhường trong nghề y không chỉ là thái độ đối với người bệnh mà còn là sự tôn trọng đối với những người đồng nghiệp, với khoa học và những kiến thức cổ truyền đã được kế thừa qua bao thế hệ. Khiêm nhường chính là chìa khóa để người thầy thuốc luôn học hỏi, cầu tiến và không ngừng hoàn thiện bản thân.

6. Lòng nhân ái và đạo đức nghề nghiệp

Câu kết “Lương Y chuẩn mực gìn chu đáo, Phẩm hạnh cao vời sống nghĩa nhân” là lời khẳng định chắc chắn về sự hoàn thiện phẩm hạnh và tinh thần trách nhiệm cao của một người làm nghề y. Người lương y không chỉ chữa bệnh mà còn phải sống với đạo đức nghề nghiệp, với sự thấu hiểu sâu sắc về nhân sinh. “Phẩm hạnh cao vời sống nghĩa nhân” là lời nhắc nhở rằng, ngoài tài năng chuyên môn, phẩm hạnh đạo đức là yếu tố vô cùng quan trọng trong việc xây dựng và giữ gìn sự tín nhiệm của xã hội đối với nghề y.

7. Sự kết hợp giữa tri thức và lòng nhân ái

Bài thơ cũng nhấn mạnh một điều rất quan trọng trong nghề y, đó là sự kết hợp giữa tri thức chuyên môn và lòng nhân ái. Đông y không chỉ là một ngành học về thảo dược, phương pháp chữa bệnh cổ truyền, mà còn đòi hỏi người thầy thuốc phải thấu hiểu được nỗi đau, tâm tư và tình cảm của người bệnh. Chỉ khi đó, sự chữa trị mới đạt hiệu quả và mang lại niềm tin cho người bệnh.

Kết luận:

Bài thơ là một bản tuyên ngôn về những phẩm chất tốt đẹp của người thầy thuốc. Nó tôn vinh không chỉ tài năng, kiến thức mà còn là lòng nhân ái, sự tận tụy, khiêm nhường và đạo đức nghề nghiệp. Người lương y là hình mẫu lý tưởng mà chúng ta cần nhìn nhận và học hỏi, không chỉ trong công việc mà trong cả cuộc sống, để phát triển nghề nghiệp và mang lại những giá trị tốt đẹp cho xã hội. Bài thơ thể hiện sự kính trọng đối với nghề y, đặc biệt là những người làm công tác y học truyền thống, những người đã và đang cống hiến để mang lại sức khỏe và an lành cho cộng đồng.