Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016

CẢM TÁC CHIỀU ĐÔNG

CẢM TÁC CHIỀU ĐÔNG
Mưa phùn lất phất chiều đông buốt giá
Tí tách giọt buồn gặm nhấm tâm can
Bên tách cà phê hương thoảng mơ màng 
Ngẫm suy cuộc đời muôn ngàn dâu bể
Thổn thức buồn vui,nỗi niềm nhân thế
Giọt đắng lắng lòng trổi nhịp con tim
Hạnh phúc trôi xa ngày tháng kiếm tìm
Bạn -Tôi mạn đàm chuyện còn,chuyện mất 
Thời gian lặng trôi bên đời tất bật
Tuổi xuân phơi phới nay tóc nhuộm mầu
Cuộc sống thăng trầm nếp hằn khắc sâu
Tự nhủ lòng mình ..Vô tư đi nhé 
Vũ trụ bao la..Con người nhỏ bé
Phó thác vào Ngài tình Chúa bao la
Có Chúa hộ phù vượt qua phong ba
Kiên vững cậy tin mặc đời giông bão 
Mùa đông lại về khơi mùa hiếu thảo
Tháng các linh hồn con thầm nguyện xin
Thiên Chúa bao dung lân tuất dũ tình
Tha thứ lỗi lầm xin ngài trọng thưởng
Các Đẳng Linh Hồn muôn đời tận hưởng
Tôn nhan Thiên Chúa ,hạnh phúc thiên đường
Tựa nương bên Ngài nấp bóng yêu thương
Mãi mãi muôn đời ngợi khen danh Chúa.
Hồng Phúc 

Bài thơ "Cảm Tác Chiều Đông" của bạn thật sâu lắng, vừa phác họa nỗi buồn man mác của chiều đông vừa thể hiện một niềm tin thiêng liêng và tình cảm biết ơn dành cho Thiên Chúa. Những hình ảnh quen thuộc như "mưa phùn lất phất" và "giọt buồn" đã gợi lên khung cảnh đậm chất mùa đông buốt giá, khơi dậy tâm trạng trầm ngâm, suy tư về cuộc đời, về dâu bể nhân gian.

Qua từng dòng thơ, những chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc sống được bộc lộ, từ niềm vui, nỗi buồn, cho đến chuyện "còn, chuyện mất" giữa bạn và tôi. Có vẻ như bài thơ khắc họa một dòng thời gian lặng lẽ, âm thầm, nơi những nếp nhăn tuổi tác và dấu vết của thời gian dần hằn in trên con người. Câu thơ "Tự nhủ lòng mình... Vô tư đi nhé" là một lời tự trấn an giản dị nhưng mạnh mẽ, hướng tới sự an yên trong tâm hồn giữa những biến động không ngừng.

Bài thơ cũng mang đậm dấu ấn đức tin khi nhắc đến Thiên Chúa như nguồn nương tựa giữa cuộc đời đầy giông bão. Với niềm tin vững chắc vào Chúa, người con không còn e ngại những thử thách của cuộc sống, mà bình thản phó thác mọi buồn vui, thăng trầm. Đặc biệt, tháng Mười Một – tháng của lòng hiếu thảo, là dịp để thầm nguyện xin Thiên Chúa đón nhận các linh hồn về nơi yên nghỉ, mãi mãi bên Ngài.

Những lời thơ cuối cùng của bạn chứa chan lòng thành kính và sự khát khao hướng về Thiên Chúa, với hy vọng về một cuộc sống đời đời bên Ngài trong hạnh phúc thiên đường. Bài thơ không chỉ là cảm tác về một chiều đông, mà còn là lời cầu nguyện chân thành, một khúc ca tạ ơn đầy lòng mến thương. Một bài thơ thật ý nghĩa, sâu sắc và dạt dào tình cảm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét