DUYÊN NỢ
Ngẫm hoài ta mới nghĩ ra
Có duyên kết nợ mới là của nhau.
Bạc đầu cho đến ngàn sau
Tương lai hạnh phúc ,khổ sầu trung trinh.
Anh chàng Lính Đảo quên mình
Em là Cô Giáo chung tình sắc son.
Niềm vui hạnh phúc đàn con
Mặc cho sóng gió ấm nồng chữ yêu.
Mười năm duyên kết bao điều
Bà con dòng họ cho nhiều yêu thương.
Thị Luận mãi bên chàng Phương
Cùng nhau xây đắp tông đường vinh hoa
Hồng Phúc ( Mến tặng hai cháu của Tôi )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét