NHỚ NGƯỜI CHA YÊU
Mười tám năm rồi xa vắng cha
Hồi chuông ngày ấy vọng ngân nga
Tiễn người lặng lẽ rời dương thế
Quặn thắt cung lòng con xót xa.
Cha đã yên nằm nơi xứ ta
Tháp chuông sừng sửng dưới trăng ngà
Ru người an giấc ngàn thu nhớ
Dấu tích muôn đời ghi bóng Cha.
Mười tám năm rồi.. Cha hởi Cha !
Đoàn chiên vượt khó giữa phong ba
Giáo đường lộng lẫy người thầm ước
Ngự trị đây rồi dâng tiến Cha.
Mồng bốn tháng mười dâng nén hương
Tấm lòng thành kính trọn niềm thương
Đoàn con nguyện Chúa ban ơn phúc
Trọng thưởng Cha yêu chốn thiên đường.
Hồng Phúc ( Viết Kính nhớ hương hồn Cha Cố Giu Se PHẠM MINH ĐỨC )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét