Vầng Trăng tự tình
Lặng lẽ một đời rọi nhân gian
Vô tư ngời sáng ánh vàng không thôi
Mặc Tử rao “Bán trăng” ..Rồi
Trăng buồn héo úa bồi hồi thế nhân.
An Thuyên “Cắt nữa vầng trăng”
Trăng mờ, trăng khuyết ..Cuội lần tìm đâu.
Cuội già ôm ấp mối sầu
Thôi đành lỗi nhịp bắt cầu tim yêu.
Trên cao mờ ảo huyền siêu
Ngẩm đời dâu bể bao điều nghỉ suy.
Vòng xoay trời đất diệu kỳ
Mãi ngời sáng cũng vì yêu thương .
Hồng Phúc
Bài Sửa..
Cả đời rọi xuống nhân gian
Cả đời rọi xuống nhân gian
Vô tư từng giọt trăng vàng khôn nguôi
Hàn kia rao bán trăng rồi
U buồn héo hắt lặng trôi đêm trường…
Cuội già ôm mảnh trăng suôn
Câu thơ bẻ nửa trăng buồn cắt đôi
Một trăng cùng với một tôi
Chỉ trong tầm mắt mà vời vợi xa…
"Cuội già ôm mảnh trăng suôn
Câu thơ bẻ nửa nỗi buồn cắt đôi
Một trăng cùng với một tôi
Chỉ trong tầm mắt mà vời vợi xa "
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét