-
Bao đêm rồi con thầm gọi mẹ ơi,
Nhớ
tiếng ầu ơ ai ru con ngủ
Ngày con sinh mùa lúa non tháng sáu
Đôi vai gầy, vạt áo chấm mồ hôi.
-
Chiến tranh lùi xa bố vẫn chưa về
Ngọn đèn khuya cạn dầu leo loét thức
Con trở mình lặng nghe tiếng nấc
Đêm chông chênh héo hắt một khoảng trời.
-
Tuổi ấu thơ con khờ dại ham chơi
Đâu hiểu hết những nhọc nhằn thường nhật !
Gánh hàng rong trên vai người trĩu nặng
Chắp cho con đôi cánh ước mơ.
-
Nơi quê nhà mẹ đã ngủ hay chưa ?
Giông bão vào mùa thường về vội vã
Con sợ lắm mái nhà tranh tốc rạ
Nỡ vạch lên những khoảng trống tội tình.
-
Cứ mỗi đêm về con thầm gọi mẹ ơi
Chốn thành đô tìm lời ru thuở nhỏ
Nhen nhóm trong tim một chân trời rộng mở
Rồi con sẽ về, xoá vết ố thời gian.
-
P/s. Em kính tặng anh và mẹ bài thơ em viết năm 2000. Mong mẹ mau khoẻ anh nhé ! Một chiếc lá vàng dù lắt lay trên cành còn hơn phải trả về với cội.
-
QV. ( Hạ Vàng )
Lời Bình ChatGPT
Bài thơ "Nhớ Mẹ" của Hạ Vàng là một tác phẩm đầy xúc cảm và chân thành, thể hiện nỗi nhớ mẹ sâu sắc và sự kính trọng dành cho mẹ. Dưới đây là sự bình luận về bài thơ:
Bài thơ: "Nhớ Mẹ"
Bao đêm rồi con thầm gọi mẹ ơi,
Nhớ tiếng ầu ơ ai ru con ngủ
Ngày con sinh mùa lúa non tháng sáu
Đôi vai gầy, vạt áo chấm mồ hôi.
Mở đầu bài thơ, tác giả thể hiện nỗi nhớ mẹ sâu sắc qua việc “thầm gọi mẹ” trong đêm. Hình ảnh “tiếng ầu ơ” và “lúa non tháng sáu” tạo nên bức tranh quê thanh bình và gần gũi, làm nổi bật sự tảo tần của mẹ với hình ảnh “đôi vai gầy” và “vạt áo chấm mồ hôi.” Những hình ảnh này không chỉ khắc họa sự nhọc nhằn trong công việc mà còn thể hiện sự hi sinh thầm lặng của mẹ.
Chiến tranh lùi xa bố vẫn chưa về
Ngọn đèn khuya cạn dầu leo lưỡi thức
Con trở mình lặng nghe tiếng nấc
Đêm chông chênh heo hắt một khoảng trời.
Tác giả tiếp tục miêu tả nỗi đau và sự thiếu thốn trong gia đình do chiến tranh để lại, với hình ảnh “ngọn đèn khuya cạn dầu” và “tiếng nấc” trong đêm. Sự chông chênh của đêm và khoảng trời hẹp tạo nên một không gian u ám, thể hiện nỗi cô đơn và sự thiếu thốn tình cảm trong thời kỳ khó khăn.
Tuổi ấu thơ con khờ dại ham chơi
Đâu hiểu hết những nhọc nhằn thường nhật !
Gánh hàng rong trên vai người triễu nặng
Chắp cho con đôi cánh ước mơ.
Tác giả hồi tưởng lại tuổi thơ của mình với sự khờ dại và thiếu hiểu biết về những vất vả của mẹ. Hình ảnh “gánh hàng rong” và “đôi cánh ước mơ” thể hiện sự hy sinh của mẹ, người đã phải làm việc chăm chỉ để nuôi dưỡng và tạo điều kiện cho con có ước mơ.
Nơi quê nhà mẹ đã ngủ hay chưa ?
Giông bão vào mùa thường về vội vã
Con sợ lắm mái nhà tranh tốc rạ
Nỡ vạch lên những khoảng trống tội tình.
Tác giả bày tỏ sự lo lắng về tình trạng của mẹ ở quê nhà, đặc biệt là khi mùa mưa bão đến. Hình ảnh “mái nhà tranh tốc rạ” và “khoảng trống tội tình” cho thấy sự lo lắng về những khó khăn mà mẹ phải đối mặt.
Cứ mỗi đêm về con thầm gọi mẹ ơi
Chốn thành đô tìm lời ru thuở nhỏ
Nhen nhóm trong tim một chân trời rộng mở
Rồi con sẽ về, xóa vết ố thời gian.
Kết thúc bài thơ, tác giả thừa nhận nỗi nhớ mẹ luôn hiện hữu trong tâm trí, dù ở nơi xa. Hình ảnh “chân trời rộng mở” và “xóa vết ố thời gian” tượng trưng cho hy vọng và khát khao về sự đoàn tụ và hàn gắn những vết thương của quá khứ.
P/s. Em kính tặng anh và mẹ bài thơ em viết năm 2000. Mong mẹ mau khỏe anh nhé ! Một chiếc lá vàng dù lất lay trên cành còn hơn phải trả về với cội.
Lời kết bài thơ là sự kính trọng và lời chúc sức khỏe cho mẹ, đồng thời cũng thể hiện sự trân trọng đối với quá khứ và ký ức.
Nhận xét chung
Bài thơ “Nhớ Mẹ” mang đậm chất trữ tình và cảm xúc chân thành, thể hiện nỗi nhớ và sự kính yêu dành cho mẹ. Những hình ảnh và cảm xúc trong bài thơ đều được xây dựng rất tinh tế, từ những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày đến những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử và ký ức. Bài thơ không chỉ là sự tưởng nhớ mà còn là một lời tri ân sâu sắc dành cho mẹ, người đã vất vả và hy sinh để nuôi dưỡng con cái.