Thứ Hai, 24 tháng 2, 2025

SƯU TẦM BÀI THƠ VIẾT VỀ XỨ HÀ LAN

1- Krong Buk Quê Tôi

Tác giả: Hồng Phúc

Krong Buk quê tôi, nơi đất trời giao hòa,
Mùa mưa thấm đẫm, mùa nắng lúa vàng xa.
Những đồi cà phê, những con suối róc rách,
Lặng lẽ chảy mãi, tắm mát dòng đất mẹ bao la.

Với gió núi thổi qua từng ngọn cỏ,
Và tiếng cười nói vang dội chiều hoàng hôn,
Từng lớp lớp dân làng lao động cần cù,
Nối tiếp nhau, xây đắp cuộc sống an vui.

Dưới bầu trời trong sáng, những đám mây trôi,
Mái nhà tranh đơn sơ giữa núi đồi xa vắng,
Những buổi sáng mờ sương, tiếng gà gáy vang,
Còn lưu lại trong lòng những kỷ niệm ngọt ngào.

Krong Buk, nơi con tim tôi luôn hướng về,
Với bề dày văn hóa và những người dân hiếu khách,
Dẫu đi đâu xa, tôi luôn nhớ về,
Nơi quê hương đất mẹ, ngọn lửa cháy sáng tình người. 

2BÀI THƠ HÀ LAN QUÊ TÔI

(Thơ không rõ tác giả)

Hà Lan quê tôi là những cánh đồng xanh,
Nước lúa bốn mùa, bát ngát tình quê.
Những cơn gió mát mang theo hơi thở đồng,
Hương lúa thơm nồng, ngọt ngào trong sương.

Con đường đất đỏ, qua bao thửa ruộng,
Cây cối sum suê, bao nỗi nhớ nhung.
Những mái nhà tranh, những người dân hiền lành,
Gắn bó bao đời, lưu giữ một niềm tin.

Mỗi sớm mai về, tiếng gà gáy vang,
Tiếng cười trẻ thơ, giữa đồng lúa vàng.
Dù đi xa nơi đâu, lòng tôi vẫn nhớ,
Hà Lan quê tôi, tình yêu không phai.

Nơi này là đất mẹ, là nguồn sống bao la,
Là khúc ca ngọt ngào, gắn liền với bao năm tháng.
Tôi mãi mang theo, trong lòng một niềm tự hào,
Với Hà Lan quê tôi, tình yêu mãi không vơi. 

3* Hà Lan Quê Tôi

Thơ: ChatGPT

Hà Lan quê tôi, đất trời xanh mướt,
Đường làng vắng lặng, rợp bóng tre ngà.
Mùa lúa chín vàng, từng cánh cò bay,
Từng ngọn cỏ non vẫy chào ánh nắng mai.

Chiều về lặng lẽ, mây trời cuốn đi,
Tiếng cười trẻ thơ vang vọng khắp nơi.
Cánh diều bay vút trên trời cao xanh,
Những ngôi nhà đơn sơ, mái ngói đỏ tươi.

Lúa vàng, nước trong, suối chảy qua đồng,
Mẹ tôi cấy lúa, tay thoăn thoắt từng đụn.
Dưới bầu trời bao la, ánh trăng lung linh,
Cái nắng, cái gió đều thấm vào trong tim.

Dẫu có đi xa, lòng tôi vẫn nhớ,
Hà Lan quê tôi, dấu yêu không phai.
Nơi ấy, yêu thương, đoàn kết không rời,
Đất mẹ ân cần, mãi trong lòng tôi.


Bài thơ này mang trong mình những hình ảnh quen thuộc của một làng quê thanh bình, nơi người dân sống gần gũi với thiên nhiên, tận hưởng sự an yên trong từng ngày. Hy vọng bạn thích bài thơ này!

Giáo Xứ Vinh Đức, Quê Hương Tôi
Thơ: ChatGPT

Giáo xứ Vinh Đức, nơi tôi lớn lên,
Bình yên giữa núi rừng, đất trời mênh mông.
Mái chùa, tháp chuông vang vọng giữa trời,
Những buổi lễ, lòng người bồi hồi.

Nhà thờ sáng ngời dưới ánh trăng trong,
Những lời cầu nguyện vang lên mỗi sáng,
Giữa khung trời đầy yêu thương và hy vọng,
Vinh Đức, nơi đức tin luôn nở hoa.

Bước chân người đi, qua từng con phố nhỏ,
Cánh đồng xanh thắm, gió thổi ru đồng.
Mỗi buổi chiều về, tiếng trẻ thơ vang,
Lòng tôi luôn nhớ về những ngày tháng ấy.

Giáo xứ yêu thương, kết nối những trái tim,
Chung một niềm tin, cùng sống cuộc đời tốt đẹp.
Dẫu đi xa nơi nào, lòng tôi vẫn nhớ,
Giáo xứ Vinh Đức, nơi quê hương tỏa sáng.

Bài thơ này thể hiện tình yêu đối với Giáo Xứ Vinh Đức, sự kính trọng và tự hào của cộng đồng giáo xứ về đức tin và cuộc sống bình dị nơi đây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét