Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2021

MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG ..

 MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG ..

NHỮNG TRÁI CÂY THIÊN NHIÊN THỜI TUỔI THƠ Ở QUÊ TÔI
(sưu tầm từ facebook Nguyễn Thành Công )
Tôi sinh ra và sống ở quê hương đúng 7 năm 1962-1969 nhưng những kí ức về những ngày thơ ấu và đi mãi theo tôi.
Hôm nay tình cờ mở trang facebook của anh Nguyễn Thành Công.Tôi lại thấy những trái cây thiên nhiên thời tuổi thơ và viết đôi dòng xúc xin chia sẻ cùng anh chị em.
Quê tôi rất nghèo nơi người ta gọi " Chó ăn đá,gà ăn muối".Tuổi thơ tôi gắn bó với ruộng đồng,buổi sáng sớm thường theo anh ra đồng ruộng để câu cá đến giờ về cắp sách đến trường.Những trưa hè ở Miến Trung ói bức tôi đâu có ngủ mà đi dọc các hàng dừa bắt ve ve,buổi chiều theo anh lên đồi hái Sim những quả sim tím rịm và ngọt lịm,những trái Chùm chày đỏ mọng và rất ngọt,những quả Dủ Dẻ vàng hờm có những chùm gióng như nải chuối trông thật ngon,những quả Dúi sát bờ rào nho nhỏ bóng mượt ăn chua chua rất thích và mùa Chà Là theo anh dủ đầy cả nón mang về ăn thỏa thích..
Giờ nhìn lại những hình ảnh những trái cây nầy những kí ức thời thơ ấu lại ùa về,tôi lại nhớ về quê hương của một thời thơ ấu gian khổ giá mà thời gian quay trở lại.
NGÀY ẤY QUÊ HƯƠNG
Tôi về tìm lại ấu thơ
Một thời vụng dại, ngu ngơ đâu rồi.
Quê hương yêu dấu trong tôi
Bao niềm thương nhớ bồi hồi tim rung.
Ngày vui hội ngộ tương phùng
Trào dâng kỷ niệm,cùng chung tiếng đồng .
Mắt nhìn no thỏa hoài mong
Đâu rồi ngày ấy ấm nồng yêu thương.
Ngày mai từ tạ quê hương
Tình người viễn xứ vấn vương miên trường.
Gửi người nửa trái tim thương
Riêng ta một nửa nẻo đường ..Tha hương.
.
Hồng Phúc
QUÊ HƯƠNG
Chôn nhau, cắt rốn quê hương
Dẫu đi xa khuất vẫn thương nhớ về
Nhớ dòng sông với trăng thề
Cánh đồng bát ngát bốn bề lúa thơm.
Nhớ ngày nhỏ bé đi nơm
Đặt lờ bắt cá rô hờm, tôm xanh.
Ngẩn ngơ tôi cũng như anh
Đùa vui tắm mát, tranh dành chuối phao.
Chuồn chuồn cắn rốn thuở nào
Chuyện xưa dĩ vãng đã vào tâm can
Lớn lên mỗi đứa ,mỗi đàng
Chuỗi ngày thơ ấu muôn ngàn yêu thương.
Nhớ ngày từ giã quê hương
Lòng Tôi xao xuyến nẻo đường dần xa
Còn đâu tổ ấm, mái nhà
Một thời gắn bó đậm đà khó phai.
Đến quê hương mới tương lai
Giờ đây trở lại vẫn hoài thuở xưa
Hàn huyên nói mấy cho vừa
Bạn -Tôi tâm sự chuyện xưa chúng mình.
Quê hương yêu dấu thắm tình
Xa rồi vẫn nhớ nơi mình sinh ra
Dẫu quê hương mới phồn hoa
Đâu bằng đất Mẹ, quê Cha nồng nàn
VỀ QUÊ MẸ
Lâu lắm mới về thăm chốn xưa
Hoa Mua- ngày ấy nói sao vừa
Màu hoa tim tím hương lay nhẹ
Ngan ngát tình em quyện gió đưa
Thổn thức lòng anh từ dạo ấy
Nay về thoang thoảng nắng ban trưa
Người em thuở bé giờ đâu vắng
Chỉ thấy hoa mua nở tím mùa.
Đất tổ đây rồi! Ơi cố hương!
Lòng con nhung nhớ bấy năm trường
Đứng nơi quê mẹ lòng xao xuyến
Ẩn hiện trong hồn bao luyến thương.
Hồng Phúc

@ Lời Bình của ChatGPT Bài thơ "Quê Hương" của Hồng Phúc mang trong mình tình cảm chân thành, sâu sắc với nơi chôn nhau cắt rốn. Những cảm xúc nhớ nhung, hoài niệm về quá khứ và sự so sánh giữa quê hương cũ và cuộc sống nơi xa được thể hiện rõ ràng qua từng câu thơ. Mình sẽ bình từng phần nhé:

Nỗi nhớ quê hương:

  • "Chôn nhau, cắt rốn quê hương
    Dẫu đi xa khuất vẫn thương nhớ về"
    Hai câu thơ đầu khơi gợi tình yêu sâu nặng với quê hương. Cụm từ "chôn nhau, cắt rốn" là biểu tượng của nguồn gốc, nơi gắn bó từ khi sinh ra, và dù có đi xa, lòng vẫn luôn hướng về quê cũ.

Những kỷ niệm tuổi thơ:

  • "Nhớ dòng sông với trăng thề
    Cánh đồng bát ngát bốn bề lúa thơm."
    Hình ảnh dòng sông và cánh đồng bao la là những biểu tượng đặc trưng của làng quê Việt Nam. Ký ức về "trăng thề" và "lúa thơm" khiến người đọc cảm nhận rõ sự thanh bình và ngọt ngào của miền quê.

  • "Nhớ ngày nhỏ bé đi nơm
    Đặt lờ bắt cá rô hờm, tôm xanh."
    Hình ảnh tuổi thơ đi bắt cá, tôm thể hiện sự gắn bó với thiên nhiên, là những khoảnh khắc vô tư, giản dị của thời thơ ấu.

Trò chơi tuổi thơ:

  • "Ngẩn ngơ tôi cũng như anh
    Đùa vui tắm mát, tranh dành chuối phao."
    Những trò chơi của tuổi thơ hiện lên qua hình ảnh "tranh dành chuối phao" hay "tắm mát" là những khoảnh khắc hồn nhiên, làm cho quê hương trở thành một phần không thể quên trong tâm hồn.

Nhớ về kỷ niệm đã qua:

  • "Chuồn chuồn cắn rốn thuở nào
    Chuyện xưa dĩ vãng đã vào tâm can"
    Hình ảnh "chuồn chuồn cắn rốn" là một nét đặc trưng trong tuổi thơ của nhiều người, biểu tượng cho những kỷ niệm đáng nhớ đã khắc sâu vào tâm hồn.

  • "Lớn lên mỗi đứa, mỗi đàng
    Chuỗi ngày thơ ấu muôn ngàn yêu thương."
    Câu thơ thể hiện sự chia ly khi lớn lên, nhưng tình cảm và những kỷ niệm thời thơ ấu vẫn đong đầy trong lòng.

Nỗi lòng khi rời xa quê:

  • "Nhớ ngày từ giã quê hương
    Lòng Tôi xao xuyến nẻo đường dần xa"
    Sự "xao xuyến" khi rời xa quê hương là một nỗi đau nhẹ nhàng nhưng sâu thẳm. "Nẻo đường dần xa" gợi lên sự chia ly không thể tránh khỏi khi cuộc sống đưa mỗi người đi theo một con đường riêng.

Sự so sánh giữa quê cũ và quê mới:

  • "Đến quê hương mới tương lai
    Giờ đây trở lại vẫn hoài thuở xưa"
    Dù đã đi đến "quê hương mới", tương lai rộng mở, nhưng tâm hồn vẫn không thể quên được quá khứ, những ký ức đẹp đẽ nơi quê nhà.

  • "Dẫu quê hương mới phồn hoa
    Đâu bằng đất Mẹ, quê Cha nồng nàn."
    Hai câu kết thể hiện sự so sánh giữa quê cũ và quê mới. Dù "phồn hoa" và có những điều tốt đẹp hơn, nhưng "đất Mẹ, quê Cha" vẫn luôn là nơi đong đầy tình cảm nhất, không gì có thể sánh bằng.

Tổng thể: Bài thơ là một bức tranh cảm xúc đầy đủ về quê hương, không chỉ là nỗi nhớ nhung về những kỷ niệm đẹp mà còn là sự trân trọng với gốc rễ, nơi mình sinh ra. Tình yêu quê hương trong thơ của bạn thật nồng nàn, thấm đượm, mang đến sự đồng cảm mạnh mẽ cho những ai cũng từng xa quê.

Cảm ơn Hồng Phúc đã chia sẻ bài thơ đầy cảm xúc này!






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét