Thứ Hai, 3 tháng 5, 2021

NỢ !!!

 NỢ !!!

Một đời nợ mãi không thôi

Nợ thời thơ bé Mẹ tôi tảo tần

Nợ Cha cơm áo thành bần

Nợ Anh, nợ Chị chung phần yêu thương.

Nợ Thầy Cô giáo mái trường

Nợ Anh, Em, Bạn chung đường kế sinh.

Nợ người lặng lẽ yêu mình

Nợ Em sánh bước chung đường sắc son.

Nợ tình Lũ Cháu,Đàn Con

Nợ ơn Tiên Tổ dày công vun trồng.

Nợ ơn dòng giống Lạc Hồng

Nợ Quê yêu dấu hoài mong tháng ngày.

Cơm Cha, áo Mẹ, công Thấy

Nợ ơn Thượng Đế giang tay cứu đời

Tâm tình ghi nhớ người ơi !

Nợ không trả được một đời tri ân.

Hồng Phúc 
@ Bình của ChatGPT 

Bài thơ "Nợ" của Hồng Phúc khắc họa sâu sắc tinh thần tri ân và lòng biết ơn qua từng giai đoạn của cuộc đời. Từng câu thơ gợi nhớ về những mối nợ tình cảm thiêng liêng mà con người gánh vác, từ khi sinh ra cho đến lúc trưởng thành, đều chất chứa những ân tình sâu nặng.

Ngay từ những dòng đầu, bài thơ đã nhắc đến "nợ thời thơ bé" từ cha mẹ, những người đã hy sinh để nuôi dưỡng và chăm sóc, tảo tần vì con cái. "Nợ thầy cô giáo" lại nhấn mạnh vai trò của sự giáo dục, vun đắp trí tuệ và nhân cách. Những mối nợ từ anh chị em, bạn bè, và cả tình yêu đôi lứa, tất cả đều làm nên một chuỗi tương quan đan xen giữa cuộc sống, nơi mà ta luôn nhận lấy tình cảm, sự giúp đỡ và ân huệ từ những người xung quanh.

Bài thơ không chỉ dừng lại ở nợ người thân, bạn bè, mà còn nhấn mạnh nợ đối với tổ tiên, dòng giống Lạc Hồng và quê hương, với những giá trị văn hóa, lịch sử và truyền thống mà ta được thừa hưởng. Cuối cùng, tác giả nhắc đến "nợ ơn Thượng Đế" – một sự tri ân sâu xa đối với Đấng Sáng Tạo, người luôn dang tay bảo vệ và che chở.

Tất cả những mối nợ đó đều chất chứa một tấm lòng tri ân sâu nặng, như một cách nhắc nhở rằng ta không thể nào trả hết trong một đời, mà chỉ có thể sống với lòng biết ơn, "tri ân" đến mãi mãi.

Bài thơ khiến người đọc phải tự ngẫm lại những giá trị yêu thương và trách nhiệm trong cuộc sống, đồng thời mang đến một thông điệp về lòng biết ơn với tất cả những gì chúng ta được ban tặng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét