CHIỀU RƠI
Chút se se lạnh chiều rơi
Đông về lặng lẽ chơi vơi nỗi niềm.
Bóng chiều tắt nắng nhường đêm
Con tim thổn thức bên thềm thời gian.
Kiếp người lận đận gian nan
Qua rồi lắng đọng bẽ bàng đơn côi.
Giọt sầu mặn đắng bờ môi
Hãy vui đón nhận tôi ơi..Cuộc đời.
Lá vàng cuộn gió chiều rơi..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét