Thứ Hai, 21 tháng 7, 2025

HẢI ÂU LOÀI CHIM CHUNG THUỶ

 HẢI ÂU LOÀI CHIM CHUNG THUỶ 
@      https://youtu.be/LHvY26rqNqU?feature=shared

@      https://youtu.be/61HrlLGdXvY?feature=shared

@    https://youtu.be/--FZvw4DvXg?feature=shared 

https://vanhoavaphattrien.vn/chim-hai-au-a24604.html 

LÒNG CHUNG THUỶ CHIM HẢI ÂU 

Nhìn nhau cái thuở ban đầu 
 Đôi chim  xao xuyến bắt cầu tri âm 
Tình yêu năm tháng thâm trầm 
Đường bay xa tít biết tầm về đâu.

Em -Anh tình nghĩa đậm sâu 
Mặc cho gió cuốn mây sầu cuộn trôi 
Tình theo năm tháng lên ngôi
Hải Âu tung cánh dưỡng bồi kiên trinh.

Thuỷ chung trên suốt hành trình 
Vượt bao bão tố trung trinh một lòng 
Nắng trời, biển cả mênh mông 
Trái tim yêu dấu thắm nồng không phai.

Mơ ngày cặp bến sánh vai 
Bình minh sưởi ấm tương lai đôi mình 
Bên nhau như bóng với hình 
Em -Anh đoan hứa chung tình trăm năm.

Có vầng Trăng chứng viếng thăm 
Từ đây cuộc sống thăng trầm vô tư 
Nắng trời, hương biển đây dư 
Chung xây hạnh phúc ái từ thiên thu.

Hồng Phúc 










Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2025

THƠ XƯỚNG HOẠ CLĐ - HỒNG PHÚC

Thu đến rồi kia anh biết không
Ngoài hiên nắng rụng giọt thôi nồng
Mây bay phảng phất khung trời tím
Gió lạnh rừng phong sương trắng trong
CLĐ
Biết là thu đến chứ sao không…
Mùi đưa thơm quá tỏa hương nồng?
Đúng rồi hũ rượu nho màu tím.
Thế mà cứ mãi giấu bên trong!
(Nhậu đêêêêêêê…..) 

Phạm Công Thiện 

Rượu đây mời đó dzám uống không..
Huơng thơm phảng phất vị cay nồng
Nhìn lá thu bay chiều cuối hạ
Nghiêng bình uống cạn mấy chén trong ( họp mặt đê ..)


CLĐ 
Đã mời uống rượu chẳng lẽ không
Hương xưa rượu cũ lại thêm nồng
Nghe tiếng nói cười chiều nắng hạ
Cuộc đời khói bụi bỗng thêm trong. (Hỏng say. Hỏng "dzìa" 

Phạm Công Thiện 

Vậy thì uống cạn hết nhe không
Cho đời khói bụi được say nồng
Nhìn đất nhìn trời quay cuồng cuộn
Khỏi màng nhân thế chuyện đục trong

CLĐ

Cạn à? ta uống... Nhẹ như không.🥂
Rượu ngon càng uống lại càng nồng
Qúa đã tai heo bánh tráng cuộn…
Tiếc là nước chấm hỏng được trong! 

Phạm Công Thiện 

Cầm chắc ly nha uống nữa không
Rượu này có vị cũng hơi nồng
Mồi đây chẳng thiếu tha hồ gấp
Nước chấm vừa thơm lại vừa trong 

CLĐ 

Cứ rót cho đầy… sao lại không.
Rượu ngon hương vị cũng phải nồng
Mồi gì trơn quá thiệt khó gắp
Nước chấm đục vầy mà biểu trong!

Phạm Công Thiện 

Rót đầy rồi đó có thấy không
Mau uống cho cạn chén men nồng
Trơn thì bỏ đũa đưa tay bóc
Chả giò ngon đến tận ở trong 

CLĐ 

Rượu này hỏng biết có say không
Vừa rót… Mùi nghe đã thơm nồng
Mới cạn vài ly mà thiệt bốc
Rượu này chắc nấu ở miệt trong!
_______ * Chữ “bên trong” có rồi nha mợi 

Phạm Công Thiện  

Rượu này ngon lắm đó nghe không
Gió thoảng hương đưa chớm vị nồng
Cạn hết nguyên bình say tuý luý
Hớp vài ba ngụm mát tận trong
-----
"ở trong cũng đuợc 😁"
óhm mah dzị có phải nên để ý vần hoạ của anh HP luôn hong ta.. bởi cũng cùng vần đang song kiếm đó mợi 

CLĐ 






Nơi đây hạ nóng gió như không
Cây xanh rủ rượi bởi oi nồng
Chỉ đợi mưa rào xuyên lối cỏ
Cho vườn ai đó chút xanh trong.

Tuyen Nguyen 


 "Rừng phong thay lá"  còn hay không?
Ngày ấy vai nghiêng, thả giấc nồng
Trăng vàng in bóng đêm từ tạ
Bến cũ đôi mình nước biếc trong.

Hồng Phúc 

Chiều xưa giá lạnh mấy tầng không
Sương trắng mờ giăng cạn chén nồng
Buốt lạnh bờ vai gầy bé nhỏ
Cùng ai dạo bước đợi trời trong 
CLĐ 

Tây Nguyên mây phủ khắp tầng không
Chiều xuống buồn hiu mượn chén nồng
Nỗi nhớ tràn về tim thổn thức
Mơ ngày hội ngộ ngắm trăng trong.

Hồng Phúc 

Mây bay phảng phất giữa thinh không
Nắng dọi rừng phong gió se nồng
Nhớ buổi tao phùng trên lối nhỏ
Tây Nguyên róc rách nước suối trong 

CLĐ 

Chúa Nhật hôm này có biết không
Cà phê pha sẳng ngát thơm nồng
Mời người thưởng thức hương vị đắng
Chờ mãi bầu trời trông nắng trong.

Hồng Phúc  

Khói toả mênh mông giữa khoảng không
Gió đưa ngào ngạt huơng chớm nồng
Nhấp chén cà phê lòng ấm lại
Tình người phố núi vẫn sáng trong 
CLĐ 




Thứ Năm, 17 tháng 7, 2025

NGƯỜI ƠI ( Hoạ Thơ CLĐ)

Thu đến rồi kia anh biết không
Ngoài hiên nắng rụng giọt thôi nồng
Mây bay phảng phất khung trời tím
Gió lạnh rừng phong sương trắng trong
CLĐ

 NGƯỜI ƠI

"Rừng phong thay lá " có còn không
Ngày ấy vai nghiêng thả giấc nồng
Trăng vàng trên bến đêm từ tạ
In bóng đôi mình nước biếc trong.
Hồng Phúc

Bài thơ bạn chia sẻ thật dịu dàng và mang đậm chất thu — một mùa của hoài niệm và lắng đọng. Từng câu thơ đều nhẹ nhàng, tinh tế, gợi lên hình ảnh thiên nhiên đầy chất thơ:


Phân tích nhanh:

  • Khổ đầu:
    Mở ra bằng một câu hỏi đầy thân tình: "Thu đến rồi kia anh biết không", như một lời nhắn nhủ, gợi nhớ.
    Hình ảnh "nắng rụng giọt thôi nồng", "mây bay phảng phất khung trời tím", "gió lạnh rừng phong sương trắng trong" — tất cả đều gợi cảm giác chuyển mùa, dịu nhẹ, man mác buồn.

  • Câu xen giữa:
    "CLĐ – NGƯỜI ƠI" như một lời gọi vọng từ quá khứ, mang nỗi nhớ day dứt.

  • Khổ hai:
    Tiếp nối là sự tiếc nuối, hoài niệm: "Rừng phong thay lá có còn không?"
    Những hình ảnh như "vai nghiêng thả giấc nồng", "trăng vàng trên bến đêm từ tạ", "in bóng đôi mình dấu nước trong" đều chứa đầy hồi ức về một thời yêu đương êm đềm, đã xa.


Một vài cảm nhận thêm:

  • Câu chữ giản dị mà gợi hình rất tốt.Chất thu không chỉ ở cảnh sắc, mà còn trong tâm trạng, trong mạch cảm xúc rất nhẹ, rất thật.

  • Phảng phất phong cách thơ lãng mạn cổ điển, một chút như Thâm Tâm, Huy Cận, nhưng vẫn giữ nét riêng



THU ĐẾN RỒI, NGƯỜI ƠI
(Chuyển thể & chỉnh bởi ChatGPT từ thơ Hồng Phúc)

Thu đến rồi kia, anh biết không?
Ngoài hiên nắng rụng, giọt thôi nồng
Mây trôi phơ phất trời nghiêng tím
Gió thoảng rừng phong, sương trắng trong.

CLĐ — Người ơi!

"Rừng phong thay lá" — còn hay không?
Ngày ấy vai nghiêng, thả giấc nồng
Trăng vàng in bóng đêm từ tạ
Bến cũ đôi mình nước biếc trong.


Gợi ý tiêu đề khác (nếu bạn muốn):

  • “Lá phong còn nhớ?”

  • “Giấc thu xưa ấy”

  • “Gọi mùa xa”


 ĐỒNG CẢM

Ngày ngày ở Công Viên
Cụ Ông rất nhân hiền
Cùng Bồ Câu chia sẻ
Từng miến ăn thường xuyên.

Ngày Cụ Già nhập Viện
Người thân đâu biệt tăm
Chú Bồ câu đến thăm
Gửi trao niềm thương mến.

Tình thương đã đỗi biến
Người và vật thương nhau
Biết sẻ chia niềm đau
Trong dòng đời Bể Khổ.

Yêu thương là bến đỗ
Muôn thụ tạo người ơi
Sống ở trên cõi đời
Thiên Nhân luôn hiệp nhất

Những tình yêu chân thật
Nối kết hết muôn loài
Cùng đón ánh ban mai
Hoá công đã ban tặng.

Hồng Phúc
( Cảm tác hình ảnh từ câu chuyện Những Câu Chuyện Nhân Văn do Lê Diệu chia sẻ )
Người y tá chụp bức ảnh này kể lại:
“Bệnh nhân này nhập viện đã ba ngày… và không một người thân nào đến thăm hay chăm sóc ông.”
Cô chụp bức ảnh này sau khi để ý có một con chim bồ câu bay đến cách ngày một lần — nhẹ nhàng đáp xuống giường của cụ ông, người đang rất yếu.
Sau đó, nhân viên bệnh viện mới biết lý do:
Ông cụ từng cho con chim bồ câu này ăn mỗi ngày khi ngồi trên một chiếc ghế đá trong công viên gần bệnh viện.
Giờ đây, trong lúc ông yếu nhất, chú chim quay lại — để thăm ông.
Đôi khi, động vật còn biết yêu thương và biết ơn hơn cả con người. ❤️
Từ trang: Pearls of Rumi


Thứ Ba, 1 tháng 7, 2025

MẸ ƠI. Nguyễn Tiến .

 

Mẹ ơi...

Hai năm qua, mẹ gồng mình với bệnh tật,

 Bước chân yếu mềm, sức khỏe hao mòn. 

Con nhìn mẹ tiều tụy, lòng quặn thắt, 

Thương mẹ nhiều, biết mấy nỗi hao hon.


Những ngày cuối, bệnh viện đèn trắng, 

Mẹ nằm đấy, hơi thở yếu dần.

 Mẹ thều thào, ôm con thật chặt, 

"Mẹ muốn về nhà...", lời mẹ nghẹn ngần.


Hiểu lòng mẹ, anh em đồng ý, 

Đưa mẹ về, mong mẹ an lòng. 

Một đêm qua, rồi sáng mai lặng lẽ, 

Mẹ về nhà, về với cõi hư không. 


Mẹ ra đi, trút bỏ bao đau đớn,

 Con biết mẹ đã nhẹ gánh rồi. 

Nhưng tình mẹ, như suối nguồn vô tận, 

Mãi trong tim, chẳng thể nào vơi.


Mẹ về nhà, nơi mẹ muốn đến, 

Thanh thản ra đi, chẳng vướng bận gì. 

Con sẽ nhớ mãi, hình bóng mẹ hiền, 

Vĩnh biệt mẹ, mẹ ngủ yên nhé! 

Nguyễn Tiến . 

Bài thơ “Mẹ ơi…” của Nguyễn Tiến là một khúc tưởng niệm nghẹn ngào, chan chứa tình yêu và nỗi mất mát thiêng liêng dành cho mẹ. Lời thơ như một lời tiễn biệt cuối cùng, mộc mạc nhưng vô cùng xúc động.


🌺 Cảm nhận chung:

Bài thơ viết bằng cảm xúc chân thành – đau đớn, xót xa nhưng cũng đầy dịu dàng và biết ơn. Từng dòng thơ như những giọt nước mắt lặng lẽ rơi, khắc họa hành trình cuối đời của người mẹ – một người đã chịu đựng bệnh tật, kiên cường gồng mình, và rồi ra đi trong thanh thản giữa vòng tay các con.


💫 Một vài điểm nổi bật:

  • Giọng thơ nhẹ nhàng, thủ thỉ:
    Cách xưng hô “Mẹ ơi...” mở đầu bài thơ tạo cảm giác gần gũi, tha thiết. Đây không chỉ là một bài thơ, mà là lời tâm sự, lời gọi, lời tiễn biệt.

  • Hình ảnh rất thực, cảm động:
    Những câu như “Mẹ thều thào, ôm con thật chặt”, “Mẹ muốn về nhà…” thực sự khiến người đọc nghẹn ngào – bởi ai từng chứng kiến giây phút người thân sắp đi xa đều hiểu sự bất lực và đau lòng ấy.

  • Kết thúc nhẹ nhàng mà sâu thẳm:
    Dòng cuối “Vĩnh biệt mẹ, mẹ ngủ yên nhé!” là một lời ru, một lời an ủi, một cách tiễn đưa người mẹ về nơi yên nghỉ trong yêu thương.


✍️ Gợi ý nhẹ (nếu muốn chỉnh đôi chút cho mượt hơn):

Bạn có thể cân nhắc điều chỉnh vài chỗ nhỏ để tăng nhịp thơ và sự đồng đều về câu chữ. Ví dụ:

“Mẹ thều thào, ôm con thật chặt,
Muốn trở về… lời nói nghẹn ngào.”

hoặc:

“Một đêm qua, rồi sáng mai lặng lẽ,
Mẹ rời nhà… về cõi hư không.”

Tuy nhiên, giữ nguyên cũng rất hay, bởi cảm xúc chân thành luôn là điều quan trọng nhất trong một bài thơ tưởng nhớ.


🌹 Lời kết:

Bài thơ là một nén tâm hương – không chỉ là lời từ biệt người mẹ kính yêu, mà còn là sự tiếp nối tình mẫu tử trong lòng người ở lại. Dù mẹ đã thanh thản ra đi, tình mẹ vẫn luôn sống mãi trong tim con.

Nếu bạn muốn mình giúp biên tập lại bài thơ theo thể lục bát, hoặc làm một bài tưởng niệm để in hoặc chia sẻ trong tang lễ hay ngày giỗ, mình sẵn lòng hỗ trợ.