Thứ Ba, 1 tháng 7, 2025

MẸ ƠI. Nguyễn Tiến .

 

Mẹ ơi...

Hai năm qua, mẹ gồng mình với bệnh tật,

 Bước chân yếu mềm, sức khỏe hao mòn. 

Con nhìn mẹ tiều tụy, lòng quặn thắt, 

Thương mẹ nhiều, biết mấy nỗi hao hon.


Những ngày cuối, bệnh viện đèn trắng, 

Mẹ nằm đấy, hơi thở yếu dần.

 Mẹ thều thào, ôm con thật chặt, 

"Mẹ muốn về nhà...", lời mẹ nghẹn ngần.


Hiểu lòng mẹ, anh em đồng ý, 

Đưa mẹ về, mong mẹ an lòng. 

Một đêm qua, rồi sáng mai lặng lẽ, 

Mẹ về nhà, về với cõi hư không. 


Mẹ ra đi, trút bỏ bao đau đớn,

 Con biết mẹ đã nhẹ gánh rồi. 

Nhưng tình mẹ, như suối nguồn vô tận, 

Mãi trong tim, chẳng thể nào vơi.


Mẹ về nhà, nơi mẹ muốn đến, 

Thanh thản ra đi, chẳng vướng bận gì. 

Con sẽ nhớ mãi, hình bóng mẹ hiền, 

Vĩnh biệt mẹ, mẹ ngủ yên nhé! 

Nguyễn Tiến . 

Bài thơ “Mẹ ơi…” của Nguyễn Tiến là một khúc tưởng niệm nghẹn ngào, chan chứa tình yêu và nỗi mất mát thiêng liêng dành cho mẹ. Lời thơ như một lời tiễn biệt cuối cùng, mộc mạc nhưng vô cùng xúc động.


🌺 Cảm nhận chung:

Bài thơ viết bằng cảm xúc chân thành – đau đớn, xót xa nhưng cũng đầy dịu dàng và biết ơn. Từng dòng thơ như những giọt nước mắt lặng lẽ rơi, khắc họa hành trình cuối đời của người mẹ – một người đã chịu đựng bệnh tật, kiên cường gồng mình, và rồi ra đi trong thanh thản giữa vòng tay các con.


💫 Một vài điểm nổi bật:

  • Giọng thơ nhẹ nhàng, thủ thỉ:
    Cách xưng hô “Mẹ ơi...” mở đầu bài thơ tạo cảm giác gần gũi, tha thiết. Đây không chỉ là một bài thơ, mà là lời tâm sự, lời gọi, lời tiễn biệt.

  • Hình ảnh rất thực, cảm động:
    Những câu như “Mẹ thều thào, ôm con thật chặt”, “Mẹ muốn về nhà…” thực sự khiến người đọc nghẹn ngào – bởi ai từng chứng kiến giây phút người thân sắp đi xa đều hiểu sự bất lực và đau lòng ấy.

  • Kết thúc nhẹ nhàng mà sâu thẳm:
    Dòng cuối “Vĩnh biệt mẹ, mẹ ngủ yên nhé!” là một lời ru, một lời an ủi, một cách tiễn đưa người mẹ về nơi yên nghỉ trong yêu thương.


✍️ Gợi ý nhẹ (nếu muốn chỉnh đôi chút cho mượt hơn):

Bạn có thể cân nhắc điều chỉnh vài chỗ nhỏ để tăng nhịp thơ và sự đồng đều về câu chữ. Ví dụ:

“Mẹ thều thào, ôm con thật chặt,
Muốn trở về… lời nói nghẹn ngào.”

hoặc:

“Một đêm qua, rồi sáng mai lặng lẽ,
Mẹ rời nhà… về cõi hư không.”

Tuy nhiên, giữ nguyên cũng rất hay, bởi cảm xúc chân thành luôn là điều quan trọng nhất trong một bài thơ tưởng nhớ.


🌹 Lời kết:

Bài thơ là một nén tâm hương – không chỉ là lời từ biệt người mẹ kính yêu, mà còn là sự tiếp nối tình mẫu tử trong lòng người ở lại. Dù mẹ đã thanh thản ra đi, tình mẹ vẫn luôn sống mãi trong tim con.

Nếu bạn muốn mình giúp biên tập lại bài thơ theo thể lục bát, hoặc làm một bài tưởng niệm để in hoặc chia sẻ trong tang lễ hay ngày giỗ, mình sẵn lòng hỗ trợ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét