MẸ KHÓC
Lần đầu thấy Mẹ khóc
Khi anh Hai qua đời
Giọt nước mắt tả tơi
Đất bằng bổng dậy sóng.
Ba mươi hai năm sống
Kết thúc một cuộc đời
Lá vàng sầu héo úa
Khóc lá xanh rụng rồi.
Mẹ mãi buồn chơi vơi
Trên nẻo đường dương thế
Trải muôn ngàn dâu bể
Mưa suối nguồn tuôn rơi.
Khóc Cha tôi lìa đời
Ngày ấy tôi nhỏ bé
Nên nào đâu có thể
Hiểu nỗi lòng Mẹ yêu.
Nay tuổi xế bóng chiều
Mẹ gầy dáng liêu xiêu
Làm con nay hiểu thấu
Tiếng mẫu từ huyền siêu.
Vu lan mùa báo hiếu
Con viết cả tấm lòng
Cảm tạ đấng hóa công
Cho đời con có Mẹ.
Hồng Phúc
(Viết dâng Mẹ Yêu nhân mùa Vu Lan 2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét