ĐỢI ANH VỀ
Anh hãy về đi ...về với miền sơn cước
Bao năm rồi em vẫn đợi chờ anh
Nỗi nhớ người vang vọng cả rừng xanh
Về đi anh .Về kẻo em trông ngóng.
Nắng mỏi mòn .Khi chiều về chiếc bóng
Ở phương trời ..Anh có nhớ ,có mong
Em hóa đá... rêu phủ đầy lối cũ
Người hởi ...! người biền biết giữa mênh mông.
Hồng Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét