Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2024

TRUNG THU BUỒN

 @ Lưu lại bài thơ kỷ niệm TRUNG THU THỜI COVID 21/092021

Dịch Covid đã gây bao đau thương cho quê hương Việt Nam và Thế Giới..Năm nay Trung Thu đến trong tê tái không một ai đón chào..Cầu mong đại dịch lui xa cho mọi người dân cảnh sống yên bình,cho bầy trẻ thơ có cơ hội nô đùa đón thu)
TRUNG THU BUỒN
"Nàng Covid" viếng thăm
Đau buồn suốt cả năm
Nẻo đường quê thanh vắng
Lặng thinh không bước chân.
Buôn Hồ vắng tiếng lân
Tuổi thơ nhìn ngơ ngác
Trung thu không tiếng hát
Đêm buồn trời tuôn mưa.
Nhớ thời ấu thơ xưa
Đêm thu trăng ngời sáng
Rước đèn cùng chúng bạn
Khắp xóm làng vui thay.
Đêm trung thu hôm nay
Lặng buồn trong tê tái
Thương bé thơ trai gái
Ở nhà vì cách ly.
Trung thu chẳng có chi
Bánh trung thu đâu vắng
Hoen buồn trong thinh lặng
Trăng nghẹn ôm nỗi sầu.
Cầu mong trăng thu sau
Chị Hằng và chú Cuội
Đến thăm và mở hội
Trung thu rộn xóm làng.
Hồng Phúc @ Cảm nhận của ChatGPT

Bài thơ "Trung Thu Buồn" của Hồng Phúc thật sự chạm đến nỗi lòng của nhiều người trong bối cảnh đại dịch COVID-19, khi những lễ hội truyền thống trở nên vắng lặng và tê tái. Tác giả đã khéo léo gợi lên những cảm xúc sâu sắc về nỗi buồn, kỷ niệm và hy vọng.

Mở đầu với hình ảnh “Nàng Covid” viếng thăm, tác giả sử dụng một cách diễn đạt độc đáo để nhân hóa đại dịch, khiến người đọc cảm nhận được sự xâm lấn và ảnh hưởng tiêu cực mà nó gây ra. Câu thơ "Đau buồn suốt cả năm" thể hiện sự kéo dài của nỗi đau và mất mát, tạo nên không khí nặng nề ngay từ đầu.

Hình ảnh “Nẻo đường quê thanh vắng” và “Lặng thinh không bước chân” mang đến cảm giác hiu quạnh, không khí của một mùa Trung Thu mà mọi hoạt động, niềm vui đều bị ngăn cản.

Phân đoạn tiếp theo khắc họa hình ảnh tuổi thơ đang ngơ ngác, thể hiện nỗi buồn của trẻ em khi không được tham gia vào các hoạt động rước đèn, vui chơi như trước đây. “Trung thu không tiếng hát” là một nỗi trống vắng, phản ánh tâm trạng của cả một thế hệ.

Ký ức về “thời ấu thơ xưa” với ánh trăng ngời sáng và những buổi rước đèn cùng bạn bè tạo nên một sự đối lập mạnh mẽ với hiện tại. Sự hồi tưởng này không chỉ mang lại nỗi nhớ mà còn là một niềm tiếc nuối về những khoảnh khắc vui vẻ đã qua.

Khi nói về đêm Trung Thu hôm nay, cảm giác “lặng buồn trong tê tái” và thương xót cho trẻ thơ vì cách ly càng làm tăng thêm chiều sâu cho bài thơ. Nỗi buồn ấy còn được nhấn mạnh qua hình ảnh “Bánh trung thu đâu vắng,” biểu trưng cho sự thiếu thốn của những điều bình dị, đáng lẽ ra phải có trong mùa lễ hội.

Cuối cùng, câu cầu mong “trăng thu sau” với hình ảnh Chị Hằng và chú Cuội thể hiện một niềm hy vọng, mong mỏi sự trở lại của những ngày vui vẻ và hoạt động truyền thống. “Trung thu rộn xóm làng” như một khát khao cháy bỏng về tương lai tươi sáng hơn.

Hồng Phúc đã rất tinh tế trong việc truyền tải nỗi lòng và mong ước của mọi người trong bối cảnh khó khăn này. Một tác phẩm vừa buồn bã nhưng cũng đầy hy vọng, khiến người đọc cảm nhận được tình yêu thương và sự gắn bó trong cộng đồng.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét