Thứ Hai, 6 tháng 10, 2025

GIAO MÙA (Cảm tác ảnh NS Lê Hồng Linh )

 Nghệ sỹ Lê Hồng Linh thật tài hoa rung cảm trước cảnh đẹp của thiên nhiên và nắm bắt khoảnh khắc thật tuyệt vời.

@ C ậu cảm tác thân tặng Nghệ Sỹ Hồng Linh..
GIAO MÙA
Trên cành lá úa chuyển mùa sang
Huyền ảo mờ sương phút ngỡ ngàng
Nghệ Sỹ tài hoa chớp khoảnh khắc
Thu về thổn thức chiều mênh mang.
Hồng Phúc 

NS LÊ HỒNG LINH 

Bài thơ "Giao Mùa" của Hồng Phúc là một khúc ngân nhẹ nhàng, lắng đọng, mang sắc thu dìu dịu và vẻ đẹp của khoảnh khắc giao thời. Dưới đây là đôi dòng cảm nhận chân thành:


Cảm nhận nhanh:

Bốn câu thơ ngắn mà giàu hình ảnh và cảm xúc. Mở đầu là hình ảnh lá úa – biểu tượng của mùa thu – chuyển sang đông, tạo nên một không gian mờ ảo, bảng lảng sương khói. Cái “phút ngỡ ngàng” rất tinh tế, như một khoảnh khắc dừng lại giữa thời gian để cảm nhận cái đẹp mong manh của thiên nhiên.

Sự xuất hiện của “Nghệ sĩ tài hoa” như một biểu tượng cho người nghệ sĩ biết nắm bắt những phút giây hiếm hoi đó – có thể là một nhiếp ảnh gia, một thi sĩ, hay người biết rung cảm trước cái đẹp của tạo hóa. Câu cuối – “Thu về thổn thức chiều mênh mang” – đầy nhạc tính và man mác buồn, diễn tả nội tâm trước vẻ đẹp mùa thu, lúc sắp tàn.


Về hình thức:

  • Thể thơ: Thơ tứ tuyệt, 7 chữ, gần với Đường luật.

  • Thanh điệu hài hòa, ngôn ngữ cô đọng mà giàu hình ảnh.

  • Tặng riêng cho nghệ sĩ Hồng Linh – như một lời tri ân, một chia sẻ nghệ thuật tinh tế.

Chatgpt.

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2025

VẦN THƠ XƯỚNG HỌA THU PHAI.

 Vần thơ luyến tiếc khi mùa thu đã phai..

THU PHAI
Thu dẫu phai rồi sao nhớ thương
Về trong tâm khảm giấc miên trường
Người ơi thuở ấy tìm đâu thấy
Lặng ngắm lá vàng trao vấn vương.
Hồng Phúc
THU PHAI
Đã mấy thu rồi tôi vẫn thương
Bao đêm thao thức suốt canh trường
Mà người xưa hỡi sao không thấy
nhìn lá vàng rơi dạ mãi vương!
thnn
THU PHAI
Đã mấy thu rồi xa bến thương
Phiêu du khắp chốn những dặm trường
Người ơi ta khắc vào tâm khảm
Vẫn hướng cội nguồn ơi cố hương.
Hồng Phúc
THU PHAI
Thu đã phai mờ trong trí ai
Riêng ta lối cũ mãi trông hoài
Dáng thu vương vấn se màu nhớ
Luyến mãi gót hài vương vấn say!
Phôi Pha
THU PHAI
Thu sầu tê tái lá thu rơi
Ai người vương vấn mãi chơi vơi
Tình thu tan tác theo làn gió
Sầu muộn hững hờ cứ thả trôi.
Hoa Ban @ Hương Rừng
Một thuở mơ hoài bao luyến thương
Người ấy và tôi một mái trường
Chừ xa vạn dặm tìm đâu thấy
Cây bàng lá rụng chở lời thương
Hr

Cảm ơn bạn đã chia sẻ những bài thơ rất đẹp, chan chứa cảm xúc tiếc nuối và hoài niệm về mùa thu đã phai. Dưới đây là phần bình sâu từng bài theo từng tác giả, tập trung vào nội dung, cảm xúc và nghệ thuật biểu đạt.


1. Hồng Phúc – Bài 1

Thu dẫu phai rồi sao nhớ thương
Về trong tâm khảm giấc miên trường
Người ơi thuở ấy tìm đâu thấy
Lặng ngắm lá vàng trao vấn vương.

Bình:

  • Mở đầu bằng câu hỏi tu từ “sao nhớ thương” gợi sự day dứt của lòng người trước mùa thu đã lùi vào dĩ vãng.

  • Cảm xúc tiếc nuối len lỏi vào “giấc miên trường” – hình ảnh của một nỗi nhớ kéo dài, âm ỉ, không dứt.

  • “Người ơi thuở ấy…” làm bật lên hoài niệm về một mối tình hoặc một thời thanh xuân đã mất.

  • Câu kết “lá vàng trao vấn vương” vừa hữu hình vừa ẩn dụ – thu không chỉ là cảnh vật mà còn là kỷ niệm, là tình cảm được gửi gắm qua thiên nhiên.

=> Bài thơ mang giọng điệu nhẹ nhàng, thấm đẫm chất trữ tình cổ điển. Hồng Phúc dùng hình ảnh lá vàng như biểu tượng của thu và của những điều đã qua, gợi nhớ về thời gian và tình yêu.


2. thnn

Đã mấy thu rồi tôi vẫn thương
Bao đêm thao thức suốt canh trường
Mà người xưa hỡi sao không thấy
Nhìn lá vàng rơi dạ mãi vương!

Bình:

  • Đây là một bài thơ đậm nét tâm sự cá nhân. Cảm giác cô đơn, thao thức hiện rõ trong từng câu.

  • “Tôi vẫn thương” – một tình cảm đơn phương, kéo dài qua nhiều mùa thu.

  • “Người xưa” là một ký ức không còn hiện hữu, làm người thơ thấy “dạ mãi vương” khi nhìn lá rơi.

  • Tứ thơ tuy đơn giản nhưng chân thành, gợi được nỗi lòng sâu kín của người mang hoài niệm.

=> thnn thể hiện một thu phai không chỉ ở cảnh sắc mà còn ở tình cảm, sự xa cách với "người xưa". Dấu ấn của sự mất mát và lặng lẽ thấm vào từng hình ảnh.


3. Hồng Phúc – Bài 2

Đã mấy thu rồi xa bến thương
Phiêu du khắp chốn những dặm trường
Người ơi ta khắc vào tâm khảm
Vẫn hướng cội nguồn ơi cố hương.

Bình:

  • Hồng Phúc lần này đưa người đọc đến cảm xúc xa quê, gắn với hình ảnh “bến thương” – nơi bắt đầu hoặc kết thúc một hành trình.

  • “Phiêu du” gợi một đời sống lữ thứ, bấp bênh, mỏi mệt.

  • Tuy xa nhưng lòng vẫn hướng về “cội nguồn” – đây là một khúc tâm tình tha hương tha thiết.

  • Tình thu ở đây mở rộng ra thành tình quê, tình đất nước.

=> Bài này mang chiều sâu không gian và thời gian lớn hơn bài trước, mở rộng từ nỗi buồn cá nhân thành hoài niệm về quê hương. Chất thơ vừa lãng mạn vừa tha thiết.


4. Phôi Pha

Thu đã phai mờ trong trí ai
Riêng ta lối cũ mãi trông hoài
Dáng thu vương vấn se màu nhớ
Luyến mãi gót hài vương vấn say!

Bình:

  • “Thu đã phai mờ” nhưng vẫn in đậm trong lòng “ta” – hình ảnh đối lập này rất giàu tính biểu cảm.

  • Từ “lối cũ” gợi một con đường quen, một nơi chốn kỷ niệm, gắn với bóng dáng của ai đó.

  • “Gót hài” là hình ảnh thơ mộng, mang phong cách cổ điển, tạo nên vẻ đẹp nữ tính, mong manh.

  • Tác giả dùng từ láy “vương vấn”, “luyến mãi” tạo âm hưởng da diết, kéo dài cảm xúc.

=> Phôi Pha lựa chọn ngôn từ mềm mại, tinh tế, đưa người đọc vào một không gian nhớ nhung dịu dàng nhưng đầy tiếc nuối. Đây là một trong những bài thơ có ngôn ngữ giàu hình ảnh nhất.


5. Hoa Ban

Thu sầu tê tái lá thu rơi
Ai người vương vấn mãi chơi vơi
Tình thu tan tác theo làn gió
Sầu muộn hững hờ cứ thả trôi.

Bình:

  • Ngay câu đầu, tác giả đã dùng từ mạnh: “sầu tê tái”, báo hiệu một nỗi đau sâu sắc.

  • Sự cô đơn được đẩy lên cao ở từ “chơi vơi” – trạng thái lạc lõng giữa không gian và cảm xúc.

  • “Tình thu tan tác” là một hình ảnh tan vỡ, rơi rụng như chính những chiếc lá cuối mùa.

  • Bài thơ kết bằng hình ảnh “sầu muộn… thả trôi” – một sự buông xuôi, cam chịu nhưng vẫn đầy nỗi buồn dằn vặt.

=> Hoa Ban đem đến một cảm xúc buồn man mác, có phần u uẩn hơn so với những bài còn lại. Cảm xúc của mùa thu ở đây gắn với mất mát, chia lìa và nỗi buồn tồn tại một cách âm ỉ.


Tổng kết:

  • Hồng Phúc: Hai bài đều mang phong cách cổ điển, sâu lắng, một nghiêng về tình yêu, một nghiêng về nỗi nhớ quê hương.

  • thnn: Cảm xúc chân thật, giản dị nhưng đầy tha thiết, nhấn vào sự đơn phương và nỗi buồn cá nhân.

  • Phôi Pha: Trữ tình, mềm mại, sử dụng ngôn từ tinh tế tạo nên vẻ đẹp rất “thu”.

  • Hoa Ban: Gợi buồn rõ nét, nỗi đau được cảm nhận sâu sắc, thiêng về sự tan tác, chia lìa.

Nếu bạn muốn, mình có thể xếp các bài theo mức độ tình cảm (yêu đương, quê hương, nhân sinh) hoặc theo phong cách nghệ thuật (cổ điển – hiện đại – tự sự – tượng trưng). Bạn có muốn không? Chatgpt.


Thứ Tư, 1 tháng 10, 2025

BẢNG THÔNG VẬN (sưu tầm )

 BẢNG THÔNG VẬN

THƯỜNG THẤY TRONG THƠ
Phượng Trịnh : Sưu tầm
AM, OM
ĂM, ÂM, ƠM, ƯƠM
AN, OAN, ƠN
ĂN, ÂN, UÂN
A, OA
AI, AY
AY, ÂY
AI, ΟI, ÔI, ƠI, UI, ƯƠI, UÔI, UI, OAI
AO, EO, ÊU, IÊU, YÊU, IU, ƯU
ÂY, UÂY
EM, ÊM, IM, IÊM
EN, ÊN, IN, IÊN, UYÊN
Ε, ΟΕ
Ê, UÊ
I, Y, UY
I, E, Ê, IA, UY
IA, UYA, UA, ƯA
O, Ô, U, UA
OM, ÔM, UM, UÔM
ON, ÔN, UN, UÔN
Ơ, Ư, ƯA
ƠN, ƯƠN
ƯU, ƯƠU, ÂU, AU
AO, AU
ANG, OANG, ƯƠNG
ĂNG, ÂNG, ƯNG
ONG, ÔNG, UNG, UÔNG
UÔNG, ƯƠNG
ANH, ỆNH, INH, UYNH
P/S:
Mình hiếm khi đăng bài sưu tầm.
Nhưng mỗi khi cần đến vần thông, thì rất mất thời gian tìm kiếm.
Vì thế mình chia sẻ bảng tổng hợp này, để mỗi lần cần đến có thể xem được ngay lập tức.
Nhiều người nghĩ rằng: khi viết thơ dùng vần thông là chưa chuyên nghiệp.
Nhưng mình thì lại nghĩ khác,
"Vần thông, làm cho ý thơ được chuyển hướng mềm mại hơn rất nhiều"

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2025

MƠ SAY 08/09/2025

 MƠ SAY

Ánh nến lung linh chén rượu hồng
Hương hoa ngan ngát tỏa mênh mông
Lâng lâng chếch choáng tình thi sỹ
Một thoáng mơ say thỏa giấc nồng.
Hồng Phúc
Hình minh họa: Nguồn Internet (Sưu tầm từ anh Nam Hùng Nguyễn ) @ AI

Bài thơ “Mơ Say” của Hồng Phúc là một bài thơ tứ tuyệt mang phong cách Đường thi hiện đại, tuy ngắn gọn nhưng đầy chất họa, chất rượu và chất tình. Người đọc dễ dàng cảm nhận được không khí bảng lảng, say sưa như giữa một cõi mộng, nơi mà thi nhân giao hòa cùng men rượu và hương hoa để thăng hoa cảm xúc.


✨ Cảm nhận nhanh:

  • Cảnh – tình – rượu – thơ hoà quyện:
    Câu đầu mở ra một không gian đầy chất lãng mạn và trữ tình:

    “Ánh nến lung linh chén rượu hồng”
    → Ánh sáng mờ ảo kết hợp cùng rượu đỏ là hình ảnh gợi cảm xúc, gợi liên tưởng đến những đêm thơ, đêm nhạc, đêm nhớ...

  • Hương sắc bay xa – tâm hồn bay cao:

    “Hương hoa ngạt ngào tỏa mênh mông”
    → Câu thơ như một hơi thở nhẹ, đưa hồn người vào cõi mộng, mênh mông giữa thực và ảo.

  • Lãng đãng thi nhân – say mà tỉnh, tỉnh mà say:

    “Lâng lâng chếch choáng tình thi sĩ”
    → Một chút nghiêng ngả của người “say”, nhưng cũng là say trong cảm xúc, say trong thơ, say trong lòng mình.

  • Kết thơ đẹp như một thoáng giấc mơ:

    “Một thoáng mơ say thỏa giấc nồng.”
    → Đủ để làm người đọc thấy thỏa mãn, nhẹ lòng như vừa nhắm mắt lại trong một thoáng yên bình.


🌸 Gợi ý tiêu đề phụ hoặc chú thích thêm:

"Rượu làm say lòng, thơ làm say hồn – một thoáng 'mơ say' mà như cả cõi mộng dài..."



VÔ TÌNH 08.09.2025

 VÔ TÌNH 
Có những lúc vô tình chạm nỗi đau 
Mong ước sao con sóng xóa u sầu 
Biển bình yên.. một màu xanh phẵng lặng 
Khẽ vỗ bờ êm dịu mãi ngàn sau.
Hồng Phúc 
@ Cảm nhận của AI

Bài thơ "Vô Tình" của Hồng Phúc là một tứ tuyệt ngắn gọn, cô đọng nhưng gợi nhiều suy ngẫm. Trong vài dòng ngắn ngủi, tác giả đã truyền tải một cảm xúc sâu lắng – một nỗi đau tưởng nhỏ nhoi, nhưng lại khiến lòng người day dứt giữa không gian rộng lớn và tĩnh lặng của biển.


🌊 Cảm nhận sâu hơn:

  • Câu mở đầu đầy ám ảnh:

    “Có những lúc vô tình chạm nỗi đau”
    → “Vô tình” ở đây có thể là của người khác, nhưng cũng có thể là của chính ta – khi bất giác một kỷ niệm cũ, một hình bóng xa xôi, chạm vào miền ký ức đã cố quên. Nỗi đau hiện ra không cần gọi tên.

  • Mong muốn được xoa dịu:

    “Mong ước sao con sóng xóa u sầu”
    → Sóng biển – thường tượng trưng cho sự cuốn trôi, thanh lọc. Ước mơ này tuy nhỏ bé, nhưng lại chất chứa cả khát vọng được nhẹ lòng, được chữa lành.

  • Không gian biển – tĩnh nhưng đầy ẩn ý:

    “Biển bình yên… một màu xanh phẳng lặng”
    → Màu xanh ấy có phải là bình yên thực sự, hay chỉ là mặt nước yên ả che giấu sóng ngầm trong lòng? Câu thơ như một khoảng lặng, làm người đọc tự vấn.

  • Cái kết nhẹ nhưng dư âm dài:

    “Khẽ vỗ bờ êm dịu mãi ngàn sau.”
    → Dẫu buồn, dẫu có nỗi đau, thì cuối cùng, người viết vẫn hướng đến một kết thúc dịu dàng. Có thể không quên được, nhưng có thể sống cùng nó, êm dịu như sóng vỗ bờ.


📝 Gợi ý chú thích hay cho bài thơ:

Đôi khi, không phải điều gì lớn lao làm ta đau... mà chỉ là một cái "vô tình" rất nhỏ cũng đủ khiến tim thắt lại.

Chatgpt. 

 


Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

MÙA THU ĐI

 MÙA THU ĐI

Mùa thu lá rụng bay xa
Cho cành thương nhớ mình ta sao đành
Hoen buồn héo úa tuổi xanh
Gió đông se lạnh ươm cành tương tư.

Ngày đi chẳng nói tạ từ
Cho ai đong mãi đầy dư nỗi niềm
 Bến sông nay vắng trăng liềm
Con thuyền viễn xứ có tìm về nhau.

 Bao thu khắc khoải tim đau
Chờ nhau buốt giá nỗi sầu cô liêu
Người ơi ..! lỗi hẹn tình yêu
Thu đi, thu đến mây chiều tơ vương.

Hồng Phúc 

Nhờ bạn viết bài Mùa Thu Về
ChatGPT said:

Tuyệt lắm! Cảm ơn bạn đã gợi ý — bài “Mùa Thu Về” sẽ như một lời hồi đáp nhẹ nhàng nhưng thấm sâu cho nỗi buồn của bài thơ “Mùa Thu Đi” trước đó.

Dưới đây là bài thơ mình sáng tác riêng cho bạn, tiếp nối cảm xúc và mạch hình ảnh:


🍁 MÙA THU VỀ

Đáp lại “Mùa Thu Đi” – sáng tác riêng tặng bạn

Mùa thu về nhẹ trên tay
Gió xưa khe khẽ lạc bầy chim quen
Ngỡ đâu dĩ vãng chưa quên
Lá vàng vừa rụng đã mềm giấc xưa

Ta quay lại bến ngày mưa
Con thuyền neo nhớ vẫn chưa rời bờ
Trăng liềm ngủ dưới dòng thơ
Người ơi, thu cũ bây giờ hóa sương

Thu đi để lại đoạn trường
Thu về khẽ gọi trên đường ta qua
Chẳng ai hứa, chẳng ai xa
Chỉ là năm tháng nhạt nhòa bước chân

Em còn đứng đó bao lần
Giữ dùm ta một ân cần mong manh
Lá rơi không tiếng thở thành
Nhưng trong gió thoảng... có anh quay về.
Chatgpt.

🍁 THU ĐI – THU VỀ

Một tuyệt phẩm thơ đối thoại giữa hai miền cảm xúc


Người ở lại:
Mùa thu lá rụng bay xa
Cho cành thương nhớ, mình ta sao đành
Hoen buồn héo úa tuổi xanh
Gió đông se lạnh ươm cành tương tư...

Người ra đi:
Mùa thu về nhẹ trên tay
Gió xưa khe khẽ lạc bầy chim quen
Ngỡ đâu dĩ vãng chưa quên
Lá vàng vừa rụng đã mềm giấc xưa


Người ở lại:
Ngày đi chẳng nói tạ từ
Cho ai đong mãi đầy dư nỗi niềm
Bến sông nay vắng trăng liềm
Con thuyền viễn xứ... có tìm về nhau?

Người ra đi:
Ta quay lại bến ngày mưa
Con thuyền neo nhớ vẫn chưa rời bờ
Trăng liềm ngủ dưới dòng thơ
Người ơi, thu cũ bây giờ hóa sương...


Người ở lại:
Bao thu khắc khoải tim đau
Chờ nhau buốt giá nỗi sầu cô liêu
Người ơi..! lỗi hẹn tình yêu
Thu đi, thu đến... mây chiều tơ vương.

Người ra đi:
Thu đi để lại đoạn trường
Thu về khẽ gọi trên đường ta qua
Chẳng ai hứa, chẳng ai xa
Chỉ là năm tháng nhạt nhòa bước chân...


Người ở lại:
Em còn đứng đó bao lần
Giữ dùm bóng cũ âm thầm nơi tim...

Người ra đi:
Lá rơi không tiếng thở thành
Nhưng trong gió thoảng... có anh quay về.


✍️ Ghi chú thêm:

  • Thể thơ: lục bát – mềm mại, uyển chuyển, đồng điệu với bài gốc.

  • Nội dung: Không quá rõ ràng là “đoàn tụ”, nhưng cũng không tuyệt vọng. Là kiểu về của ký ức, hối tiếc và thấu hiểu, hơn là một cuộc hội ngộ trọn vẹn.

  • Có nhấn vào hình ảnh “gió, trăng, lá, thuyền” để giữ mạch cảm xúc kết nối giữa hai bài.

ChatGPT said:

Bài thơ “Mùa Thu Đi” của Hồng Phúc là một khúc tình buồn nhẹ nhàng, đượm sắc thu – nơi những chiếc lá rụng không chỉ là quy luật của đất trời, mà còn là hình ảnh biểu tượng cho sự chia xa, hụt hẫng và khắc khoải trong tình yêu.


🌾 Bình thơ – Mùa thu chia biệt, mùa thu chờ đợi


💔 “Mùa thu lá rụng bay xa / Cho cành thương nhớ mình ta sao đành”

Ngay từ câu đầu, người đọc đã cảm nhận được nỗi trống vắng sâu sắc. Lá lìa cành – không chỉ là quy luật của thiên nhiên, mà còn là hình ảnh tượng trưng cho cuộc chia ly. Người đi, kẻ ở lại. Và “cành” (người ở lại) chấp nhận một mùa nhớ đơn độc.


🕊 “Hoen buồn héo úa tuổi xanh / Gió đông se lạnh ươm cành tương tư”

Tuổi trẻ trôi qua trong nỗi buồn day dứt, khi gió đông vừa đến đã mang theo cả nỗi cô đơn và nhung nhớ. Hình ảnh “ươm cành tương tư” rất gợi: nỗi nhớ cũng như mầm cây – âm thầm lớn lên trong giá lạnh.


🌙 “Ngày đi chẳng nói tạ từ / Cho ai đong mãi đầy dư nỗi niềm”

Một cuộc chia xa không lời chào, không lý do – để lại phía sau người ở lại với bao điều chưa kịp nói. Câu thơ ngắn, nhưng ẩn chứa biết bao cay đắng và uất nghẹn.


🛶 “Bến sông nay vắng trăng liềm / Con thuyền viễn xứ có tìm về nhau?”

Cảnh vật cũng nhuốm màu chia xa: bến sông không còn trăng, con thuyền đi không biết ngày quay lại. Câu hỏi như lời thầm mong, nhưng không dám hy vọng, vì người có thể đã đi quá xa…


🥀 “Bao thu khắc khoải tim đau / Chờ nhau buốt giá nỗi sầu cô liêu”

Thời gian đi qua nhiều mùa thu, nhưng nỗi đau vẫn nguyên vẹn, chờ vẫn chờ, dù chỉ còn mình với nỗi cô đơn. Những câu thơ mộc mạc nhưng dễ làm người đọc nghẹn ngào.


☁️ “Người ơi..! lỗi hẹn tình yêu / Thu đi, thu đến mây chiều tơ vương”

Một tiếng gọi khẽ nhưng đầy xé lòng: “Người ơi!”. Lỗi hẹn – không rõ vì ai – nhưng vẫn khiến thu cứ đến, đi, rồi mang theo bao nỗi buồn vương trên mây chiều…


💫 Nhận xét chung:

  • Chất thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, không màu mè nhưng rất cảm.

  • Tứ thơ liền mạch, hình ảnh thu – lá – sông – thuyền – mây được liên kết khéo léo để tạo nên một không gian buồn nhưng không tuyệt vọng.

  • Đây là kiểu thơ rất gần với phong cách thơ tình truyền thống, nhưng vẫn có nét mới ở cách diễn đạt hiện đại, tự nhiên.


📌 Gợi ý nếu bạn muốn phát triển tiếp:

  • Viết bài “Mùa Thu Về” như một lời đáp từ phía người ra đi – có về lại không, hay sẽ tiếp tục là hư vô?

  • Hoặc thử tạo một đối thoại bằng thơ: “Người ở lại – Người ra đi”

  • Hay chuyển thể bài này thành song thất lục bát, để tăng thêm chiều sâu nhạc tính và cảm xúc? 
    Chatgpt.

Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2025

TƠ VƯƠNG

TƠ VƯƠNG 

Mong trăng tròn mãi không liềm 
Cho tình yêu mãi kiếm tìm về nhau.

Bao thu khắc khoải tim đau 
Chờ nhau buốt giá nỗi sầu cô liêu.

Người ơi lỗi hẹn tình yêu
Thu đi, thu đến bao chiều tơ vương.

Hồng Phúc 
( cảm tác hình Ngọc Cẩm ) 



SG 2017 




VẦNG TRĂNG KHUYẾT

 VẦNG TRĂNG KHUYẾT 
Có vầng trăng Khuyết trên cành 
Muôn hoa hương ngát để dành tặng nhau 
Tháng bảy về trời mưa ngâu 
Ngưu Lan- Chúc Nữ bắt cầu tri âm 

Gửi người một nụ hoa tâm 
"Cho bao năm tháng phong trần nhẹ vơi "
Mong trăng tròn mãi người ơi 
Để tình yêu kết một đời bên nhau.
Hồng Phúc 



Bài thơ “VẦNG TRĂNG KHUYẾT” của Hồng Phúc là một bài thơ nhẹ nhàng, giàu chất lãng mạn, nhưng lại phảng phất một nỗi buồn sâu kín – như chính hình ảnh vầng trăng khuyết mà tác giả chọn để mở đầu.

Dưới đây là phân tích và cảm nhận chi tiết:


🌙 Vầng trăng khuyết – biểu tượng của một tình yêu dang dở

“Có vầng trăng khuyết trên cành
Muôn hoa hương ngát để dành tặng nhau”

Câu thơ mở đầu vẽ nên khung cảnh rất nên thơ, trăng khuyết treo lơ lửng giữa trời – gợi cảm giác thiếu hụt, dang dở. Cái “khuyết” ấy như ẩn dụ cho một mối tình chưa trọn. Dù hoa vẫn thơm, hương vẫn nồng nàn – nhưng dường như đang “để dành”, như một sự chờ đợi.


🌧️ Tình yêu và định mệnh – gợi nhắc tích xưa

“Tháng bảy về trời mưa ngâu
Ngưu Lang – Chức Nữ bắt cầu tri âm”

Tháng Bảy – mùa mưa ngâu – gắn liền với truyền thuyết Ngưu Lang – Chức Nữ, là câu chuyện về đôi lứa yêu nhau nhưng phải chia xa, chỉ gặp nhau một lần mỗi năm. Ở đây, Hồng Phúc không chỉ gợi tích xưa, mà còn nhấn mạnh đến chữ “tri âm”, như một khát vọng cao đẹp: không chỉ yêu, mà còn thấu hiểu nhau sâu sắc.


🌸 Tặng người “hoa tâm” – một hình ảnh tinh tế

“Gửi người một nụ hoa tâm
Cho bao năm tháng phong trần nhẹ vơi”

Câu thơ này đẹp cả về nghĩa đen lẫn nghĩa ẩn dụ. “Hoa tâm” có thể hiểu là đóa hoa trong lòng – là sự chân thành, tình cảm sâu kín, không phô trương nhưng đầy giá trị. Người gửi đi nụ hoa ấy như một cách để an ủi, xoa dịu những năm tháng mệt nhoài của cuộc đời người kia.


💞 Mong một tình yêu trọn vẹn, thủy chung

“Mong trăng tròn mãi người ơi
Để tình yêu kết một đời bên nhau.”

Câu kết mang theo một nguyện ước giản dị mà sâu sắc: mong trăng tròn, mong tình không còn dang dở, khuyết thiếu. Trăng tròn là biểu tượng của viên mãn, sum vầy – và cũng là điều đối lập với vầng trăng khuyết ở đầu bài. Một cấu trúc đối xứng rất đẹp – từ khuyết đến tròn, từ dang dở đến vẹn tròn.


📝 Tổng kết:

Vầng Trăng Khuyết” là bài thơ đậm chất tình, pha chút buồn nhẹ nhàng, một nỗi nhớ xa mà không bi lụy. Tác giả đã sử dụng hình ảnh trăng, hoa, và mưa ngâu – những biểu tượng rất truyền thống – để gửi gắm một thông điệp đầy nhân văn: Tình yêu, dù trải qua bao thăng trầm, nếu còn tri âm – thì vẫn còn hy vọng để tròn đầy.

MƯA NGÂU NHỚ MẸ CHA

 MƯA NGÂU NHỚ MẸ CHA 

Cơn ngâu chiều bay bay 
Cuộn theo làn gió lay  
Khơi lòng nhớ Cha Mẹ 
Giọt thương ứa dâng đầy 

Ôi trong phút giây nầy 
Con nhớ về  Cha Mẹ
Sinh thành thật  dâu bể 
Đón nhận bao phong ba.

Xây tổ ấm mái nhà
Tình yêu thương tha thiết 
Lớn khôn con đã biết 
Ôi tình người bao la 

Thời gian lặng trôi qua
Phận làm con xót xa 
Vô tình gieo giông bão 
Quặn đau lòng Mẹ Cha.

Tháng ngày đã phôi pha
Con Cha Mẹ đã già 
Tử tôn đà khôn lớn 
Nhưng vẫn hoài Mẹ Cha.

Xin Mẹ Cha thương tha 
Cho đoàn con thơ dại 
Yêu thương nhau mãi mãi 
Luôn thấu tình Mẹ Cha 

Mẹ Cha giờ đi xa 
Xin hộ phù con cháu 
sẻ chia và nương náu 
Kết đoàn thương yêu nhau.

Con dâng lời kinh cầu 
Nguyện Thượng Đế nhiệm mầu 
Trọng thưởng cho Cha Mẹ 
Chốn Thiên Đàng mai sau.

Hồng Phúc  
@ Cảm ơn bạn đã chia sẻ một bài thơ rất xúc động và đầy tình cảm – “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha”. Dưới đây là phần bình thơ chi tiết, để làm rõ hơn vẻ đẹp tâm hồn và thông điệp nhân văn sâu sắc mà bài thơ mang lại.


🌧️ Tổng thể bài thơ – Một bản kinh dâng giữa mưa ngâu

Bài thơ mang chất liệu của nỗi nhớ, lòng hiếu thảo, và sự sám hối, đặt trong bối cảnh trời mưa ngâu – biểu tượng cho chia ly, ngậm ngùi, và những cảm xúc không thể cất thành lời.

Bài thơ không cầu kỳ trong cách gieo vần, mà mộc mạc, chân tình – đúng như tấm lòng người con đang hướng về mẹ cha đã khuất.


✍️ Phân tích theo từng đoạn:


1. Mở đầu: Khơi dậy cảm xúc qua hình ảnh mưa ngâu

Cơn ngâu chiều bay bay
Cuộn theo làn gió lay
Khơi lòng nhớ Cha Mẹ
Giọt thương ứa dâng đầy

  • Mưa ngâu: biểu tượng văn hóa gắn liền với chia cách và nỗi buồn (tích Ngưu Lang - Chức Nữ). Tác giả dùng mưa ngâu để gợi nỗi nhớ mẹ cha – nhẹ nhàng nhưng thấm sâu.

  • Giọt thương ứa dâng đầy: sự xúc động không còn kìm nén được, nước mắt tuôn ra vì nhớ thương, biết ơn.


2. Hồi tưởng quá khứ – Công ơn sinh thành

Ôi trong phút giây này
Con nhớ về Cha Mẹ
Sinh thành thật dâu bể
Đón nhận bao phong ba.

  • Câu thơ mộc mạc nhưng giàu hình ảnh: “dâu bể”, “phong ba” → những gian truân mà cha mẹ đã trải qua để nuôi con cái.

  • Tình cảm bật lên trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng sâu sắc – như một lời tỉnh thức, như thể người con vừa chợt lặng đi giữa cơn mưa và hiểu được bao điều chưa nói.


3. Tình yêu thương & sự lớn khôn

Xây tổ ấm mái nhà
Tình yêu thương tha thiết
Lớn khôn con đã biết
Ôi tình người bao la

  • Sự tri ân cha mẹ được thể hiện qua hình ảnh mái ấm, tình yêu thương, sự lớn khôn.

  • “Tình người bao la” là một kết luận giản dị nhưng đầy hàm ý: cha mẹ chính là hiện thân của sự bao dung, nhân hậu trong cuộc đời.


4. Nỗi xót xa & ăn năn muộn màng

Thời gian lặng trôi qua
Phận làm con xót xa
Vô tình gieo giông bão
Quặn đau lòng Mẹ Cha.

  • Đây là đoạn tự sự và sám hối sâu sắc. Nhiều người có thể soi mình vào đó: khi còn trẻ, vô tình làm tổn thương cha mẹ bằng lời nói, hành động, sự hờ hững...

  • Giông bão” – không chỉ là thử thách cuộc đời, mà còn là những lỗi lầm của con cái gieo vào lòng cha mẹ.


5. Thời gian & quy luật sinh – tử

Tháng ngày đã phôi pha
Con Cha Mẹ đã già
Tử tôn đà khôn lớn
Nhưng vẫn hoài Mẹ Cha.

  • Dù thời gian trôi, thế hệ kế tiếp đã trưởng thành, tình yêu dành cho cha mẹ không hề phai nhạt.

  • Câu cuối như một lời khẳng định mạnh mẽ về đạo hiếu: cha mẹ luôn là gốc rễ, là ký ức linh thiêng trong lòng con cháu.


6. Lời sám hối và cầu nguyện

Xin Mẹ Cha thương tha
Cho đoàn con thơ dại
Yêu thương nhau mãi mãi
Làm thỏa lòng Mẹ Cha

Mẹ Cha giờ đi xa
Xin hộ phù con cháu
Sẻ chia và nương náu
Kết đoàn thương yêu nhau.

Con dâng lời kinh cầu
Nguyện Thượng Đế nhiệm mầu
Trọng thưởng cho Cha Mẹ
Chốn Thiên Đàng mai sau.

  • Đây là phần kết mang tính tâm linhcầu nguyện, kết hợp niềm tin tôn giáo và đạo lý làm người.

  • Tác giả không chỉ hướng đến cá nhân mà còn mong cầu cho cả gia đình đoàn kết, thương yêu nhau – như một di nguyện gửi về cõi xa xăm.


💬 Nhận xét chung:

  • Giọng thơ mộc mạc, giản dị, gần với thơ dân gian, dễ cảm nhận.

  • Chất tình cảm đậm đà, không ủy mị mà đầy chất tự sự, sám hối và tri ân.

  • Thích hợp để đọc trong dịp Vu Lan, hay các buổi tưởng niệm cha mẹ, người thân đã khuất.

  • Gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc về chữ “Hiếu” và sự vô thường của cuộc đời.

Bài thơ “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha” của Hồng Phúc là một khúc nguyện ngậm ngùi và đầy yêu thương, chất chứa lòng hiếu thảo, ăn năn, và khát vọng kết nối tâm linh với đấng sinh thành. Dưới đây là phần bình súc tích:


Bình súc tích:

Bài thơ mở ra với hình ảnh mưa ngâu – biểu tượng của chia lìa, nhớ nhung, gợi nhớ đến Mẹ Cha nơi cõi xa. Những câu thơ mộc mạc, chân thành đã tái hiện cả một hành trình hy sinh của đấng sinh thành: từ việc “xây tổ ấm mái nhà” đến bao phong ba lặng thầm gánh chịu vì con.

Tác giả thể hiện rõ nỗi ăn năn và day dứt, khi nhìn lại những lúc vô tình khiến cha mẹ buồn lòng, giờ đây chỉ còn biết cầu nguyện trong muộn màng.

Kết bài là lời nguyện cầu thiêng liêng, mong đấng sinh thành được về chốn Thiên Đàng, và con cháu trần gian biết thương nhau, tiếp nối tình yêu ấy.


Nhận xét thêm:

  • Ngôn ngữ giản dị, chân thành.

  • Cảm xúc dồn dập theo từng khổ thơ, nhưng không bi lụy.

  • Mang đậm nét văn hóa hiếu đạo Á Đông, đặc biệt trong mùa Vu Lan.






@ Cảm ơn bạn đã chia sẻ bản chỉnh sửa – một phiên bản mượt mà hơn, sâu sắc và tròn trịa về cảm xúc. Dưới đây là phần bình sâu lắng như bạn mong muốn:


🌧 Bình sâu lắng bài thơ “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha” – Hồng Phúc 🌧

“Mưa ngâu” không chỉ là hình ảnh thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho nỗi niềm ly biệt, nhung nhớ và những giọt nước mắt không lời. Ngay từ khổ đầu, bài thơ đã mở ra không gian chiều buồn, mưa rơi hòa cùng làn gió lay – như lay động cả trái tim người con đang bồi hồi nhớ Mẹ Cha.

“Giọt lòng ứa dâng đầy” – một hình ảnh đẹp, cô đọng và thấm đẫm cảm xúc, khiến người đọc hình dung rõ nỗi niềm như dâng đầy tận đáy tâm can.


💔 Tình Cha Mẹ – Biển rộng trời sâu

Tác giả hồi tưởng lại hành trình sinh thànhdưỡng dục mà Mẹ Cha đã lặng lẽ trải qua – một đời “dâu bể”, “đón nhận bao phong ba”. Trong cái khắc nghiệt của cuộc đời, Cha Mẹ vẫn dựng xây nên tổ ấm yêu thương, để đàn con được khôn lớn thành người.

“Ôi tình người bao la” – câu cảm thán nhẹ nhưng đủ chạm, như một lời nghẹn ngào của người con khi đã thật sự thấu hiểu công ơn dưỡng dục.


🕰 Hối hận muộn màng và lời xin tha thiết

Bài thơ lắng xuống ở khổ giữa, nơi thời gian trôi đi đã cuốn theo biết bao điều không thể lấy lại. Nỗi đau ăn năn, xót xa dâng lên khi người con nhận ra những vô tình, sai trái của mình đã làm tổn thương đến Cha Mẹ:

“Vô tình gieo giông bão / Quặn đau lòng Mẹ Cha” – sự chân thành trong sám hối chạm đến tận đáy lòng.

Đây không chỉ là lời xin lỗi, mà còn là một lời sám hối trong thiêng liêng, giữa không gian Vu Lan và mưa ngâu rả rích – như cả đất trời đang lắng nghe nỗi lòng người con.


🌟 Từ biệt – Kết nguyện – Cầu an

Tình yêu thương không chỉ dừng lại ở nỗi nhớ hay lời xin lỗi. Người con cầu xin Cha Mẹ phù hộ cho đoàn con cháu biết gắn bó, yêu thương và đoàn kết, để tình thân mãi bền lâu.

Khổ cuối là lời nguyện cầu thiêng liêng nhất – dâng lên Thượng Đế, mong Cha Mẹ được trọng thưởng nơi Thiên Đàng. Đây không chỉ là ước nguyện cá nhân, mà còn là một triết lý sống hiếu đạo: yêu thương Mẹ Cha là điều thiêng liêng nhất, ngay cả khi họ đã đi xa.


🎐 Kết luận:

Bài thơ là một khúc tâm ca mùa Vu Lan, giàu cảm xúc, thấm đẫm lòng hiếu kính, hối hận, và cầu nguyện. Giọng thơ mộc mạc nhưng không đơn giản, bởi từng câu từng chữ đều như được chắt lọc từ trái tim chân thành của người con đã lớn – và đã hiểu.

Nếu được đọc trong một buổi lễ Vu Lan, dưới tiếng chuông chùa và hương trầm nhẹ lan, chắc chắn bài thơ sẽ khiến nhiều người rưng rưng nước mắt...


@ Bản chuyển Ngữ Tiếng Anh.
Nhờ bạn giúp mình chuyển ngữ tiếng anh .. cảm ơn bạn
ChatGPT said:

Tất nhiên rồi! Dưới đây là bản chuyển ngữ tiếng Anh của bài thơ "Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha" – mình giữ tinh thần nguyên gốc, truyền tải cảm xúc chân thành, sâu lắng, và ngôn ngữ gần gũi nhất với văn hóa phương Tây để người đọc cảm được ý thơ:


🌧 Ngâu Rain – Missing Mom and Dad

Translated from Vietnamese poem “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha” by Hồng Phúc

The Ngâu rain falls in the breeze,
Carried by the wind with gentle ease.
Stirring memories in my soul—
Of Mom and Dad, who made me whole.

Oh, in this fleeting moment here,
My heart recalls with love sincere
The ones who faced life’s storm and sea
To raise their child, protectively.

They built a home with hands so kind,
With boundless love and hearts aligned.
Now I have grown and understand—
Their love was vast as sea and land.

As time flows on without a sound,
My soul now aches, regrets abound.
My careless ways brought storms, I see,
That broke their hearts so silently.

The days have faded into haze,
My parents now with silvered grays.
The next generation thrives, it's true—
Yet still I long for Mom and Dad too.

Please, Mom and Dad, forgive us all—
Your children once so weak and small.
Let love among us ever stay,
To warm your hearts in Heaven's way.

Though now you walk a path afar,
Please bless your kin, our guiding stars.
Help us find peace, unite as one,
Until our earthly days are done.

I lift this prayer with tearful eyes,
To Heaven’s throne beyond the skies.
May God reward you, Mom and Dad—
With Paradise, forever glad.

Hồng Phúc











MẸ TÔI

 @ LỄ VU LAN 06/09/2025  ( 15 /07  ẤT TỴ ) 
MẸ TÔI
 Lầm lũi hy sinh mãi lặng thầm Mẹ
Tôi đánh đỗi tuổi cài trâm
 Chồng con ghi khắc công ơn ấy
Tình đã hiến dâng Mẹ chẳng lầm.
Hồng Phúc

ChatGPT said:

Bài thơ "Mẹ Tôi" của bạn rất ngắn gọn nhưng lại sâu lắng và đầy cảm xúc. Dưới đây là một vài nhận xét chân thành:


🌺 Nội dung:

Bài thơ thể hiện tình cảm biết ơn và tôn kính đối với người mẹ – biểu tượng của sự hy sinh thầm lặng, tận tụy vì chồng con.

  • "Lầm lũi hy sinh mãi lặng thầm": Câu mở đầu đã khắc họa rõ nét hình ảnh người mẹ tần tảo, âm thầm hy sinh mà không cần báo đáp.

  • "Mẹ Tôi đánh đỗi tuổi cài trâm": Một hình ảnh rất đẹp – mẹ không giữ tuổi xuân cho riêng mình, mà đánh đổi để lo cho gia đình.

  • "Chồng con ghi khắc công ơn ấy": Sự tri ân được thể hiện – gia đình không quên công lao mẹ.

  • "Tình đã hiến dâng Mẹ chẳng lầm": Mẹ đã dâng trọn tình yêu mà không hối tiếc, không sai lầm.


📝 Về hình thức:

  • Bài thơ theo thể thất ngôn tứ tuyệt (bốn câu, mỗi câu 7 chữ) – rất phù hợp với nội dung mang tính chiêm nghiệm và tri ân.

  • Vần điệu nhẹ nhàng, câu chữ giản dị, dễ hiểu nhưng đầy sức nặng tình cảm.


Gợi ý chỉnh nhẹ (nếu bạn muốn):

Nếu muốn gia tăng tính nhạc và cân đối hơn một chút, bạn có thể thử hoán đổi câu từ một cách nhẹ nhàng như:

Lầm lũi hy sinh, mãi lặng thầm
Mẹ tôi đánh đổi tuổi cài trâm
Chồng con ghi khắc muôn ân nghĩa
Một đời hiến trọn, Mẹ chưa lầm.

Nhưng bản gốc của bạn vẫn giữ được sự chân thật và giản dị rất riêng.