MƯA NGÂU NHỚ MẸ CHA
Cơn ngâu chiều bay bay
Cuộn theo làn gió lay
Khơi lòng nhớ Cha Mẹ
Giọt thương ứa dâng đầy
Ôi trong phút giây nầy
Con nhớ về Cha Mẹ
Sinh thành thật dâu bể
Đón nhận bao phong ba.
Xây tổ ấm mái nhà
Tình yêu thương tha thiết
Lớn khôn con đã biết
Ôi tình người bao la
Thời gian lặng trôi qua
Phận làm con xót xa
Vô tình gieo giông bão
Quặn đau lòng Mẹ Cha.
Tháng ngày đã phôi pha
Con Cha Mẹ đã già
Tử tôn đà khôn lớn
Nhưng vẫn hoài Mẹ Cha.
Xin Mẹ Cha thương tha
Cho đoàn con thơ dại
Yêu thương nhau mãi mãi
Luôn thấu tình Mẹ Cha
Mẹ Cha giờ đi xa
Xin hộ phù con cháu
sẻ chia và nương náu
Kết đoàn thương yêu nhau.
Con dâng lời kinh cầu
Nguyện Thượng Đế nhiệm mầu
Trọng thưởng cho Cha Mẹ
Chốn Thiên Đàng mai sau.
Hồng Phúc
@ Cảm ơn bạn đã chia sẻ một bài thơ rất xúc động và đầy tình cảm – “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha”. Dưới đây là phần bình thơ chi tiết, để làm rõ hơn vẻ đẹp tâm hồn và thông điệp nhân văn sâu sắc mà bài thơ mang lại.
🌧️ Tổng thể bài thơ – Một bản kinh dâng giữa mưa ngâu
Bài thơ mang chất liệu của nỗi nhớ, lòng hiếu thảo, và sự sám hối, đặt trong bối cảnh trời mưa ngâu – biểu tượng cho chia ly, ngậm ngùi, và những cảm xúc không thể cất thành lời.
Bài thơ không cầu kỳ trong cách gieo vần, mà mộc mạc, chân tình – đúng như tấm lòng người con đang hướng về mẹ cha đã khuất.
✍️ Phân tích theo từng đoạn:
1. Mở đầu: Khơi dậy cảm xúc qua hình ảnh mưa ngâu
Cơn ngâu chiều bay bay
Cuộn theo làn gió lay
Khơi lòng nhớ Cha Mẹ
Giọt thương ứa dâng đầy
-
Mưa ngâu: biểu tượng văn hóa gắn liền với chia cách và nỗi buồn (tích Ngưu Lang - Chức Nữ). Tác giả dùng mưa ngâu để gợi nỗi nhớ mẹ cha – nhẹ nhàng nhưng thấm sâu.
-
Giọt thương ứa dâng đầy: sự xúc động không còn kìm nén được, nước mắt tuôn ra vì nhớ thương, biết ơn.
2. Hồi tưởng quá khứ – Công ơn sinh thành
Ôi trong phút giây này
Con nhớ về Cha Mẹ
Sinh thành thật dâu bể
Đón nhận bao phong ba.
-
Câu thơ mộc mạc nhưng giàu hình ảnh: “dâu bể”, “phong ba” → những gian truân mà cha mẹ đã trải qua để nuôi con cái.
-
Tình cảm bật lên trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng sâu sắc – như một lời tỉnh thức, như thể người con vừa chợt lặng đi giữa cơn mưa và hiểu được bao điều chưa nói.
3. Tình yêu thương & sự lớn khôn
Xây tổ ấm mái nhà
Tình yêu thương tha thiết
Lớn khôn con đã biết
Ôi tình người bao la
-
Sự tri ân cha mẹ được thể hiện qua hình ảnh mái ấm, tình yêu thương, sự lớn khôn.
-
“Tình người bao la” là một kết luận giản dị nhưng đầy hàm ý: cha mẹ chính là hiện thân của sự bao dung, nhân hậu trong cuộc đời.
4. Nỗi xót xa & ăn năn muộn màng
Thời gian lặng trôi qua
Phận làm con xót xa
Vô tình gieo giông bão
Quặn đau lòng Mẹ Cha.
-
Đây là đoạn tự sự và sám hối sâu sắc. Nhiều người có thể soi mình vào đó: khi còn trẻ, vô tình làm tổn thương cha mẹ bằng lời nói, hành động, sự hờ hững...
-
“Giông bão” – không chỉ là thử thách cuộc đời, mà còn là những lỗi lầm của con cái gieo vào lòng cha mẹ.
5. Thời gian & quy luật sinh – tử
Tháng ngày đã phôi pha
Con Cha Mẹ đã già
Tử tôn đà khôn lớn
Nhưng vẫn hoài Mẹ Cha.
-
Dù thời gian trôi, thế hệ kế tiếp đã trưởng thành, tình yêu dành cho cha mẹ không hề phai nhạt.
-
Câu cuối như một lời khẳng định mạnh mẽ về đạo hiếu: cha mẹ luôn là gốc rễ, là ký ức linh thiêng trong lòng con cháu.
6. Lời sám hối và cầu nguyện
Xin Mẹ Cha thương tha
Cho đoàn con thơ dại
Yêu thương nhau mãi mãi
Làm thỏa lòng Mẹ Cha
Mẹ Cha giờ đi xa
Xin hộ phù con cháu
Sẻ chia và nương náu
Kết đoàn thương yêu nhau.
Con dâng lời kinh cầu
Nguyện Thượng Đế nhiệm mầu
Trọng thưởng cho Cha Mẹ
Chốn Thiên Đàng mai sau.
-
Đây là phần kết mang tính tâm linh và cầu nguyện, kết hợp niềm tin tôn giáo và đạo lý làm người.
-
Tác giả không chỉ hướng đến cá nhân mà còn mong cầu cho cả gia đình đoàn kết, thương yêu nhau – như một di nguyện gửi về cõi xa xăm.
💬 Nhận xét chung:
-
Giọng thơ mộc mạc, giản dị, gần với thơ dân gian, dễ cảm nhận.
-
Chất tình cảm đậm đà, không ủy mị mà đầy chất tự sự, sám hối và tri ân.
-
Thích hợp để đọc trong dịp Vu Lan, hay các buổi tưởng niệm cha mẹ, người thân đã khuất.
-
Gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc về chữ “Hiếu” và sự vô thường của cuộc đời.
@
Bài thơ “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha” của Hồng Phúc là một khúc nguyện ngậm ngùi và đầy yêu thương, chất chứa lòng hiếu thảo, ăn năn, và khát vọng kết nối tâm linh với đấng sinh thành. Dưới đây là phần bình súc tích:
Bình súc tích:
Bài thơ mở ra với hình ảnh mưa ngâu – biểu tượng của chia lìa, nhớ nhung, gợi nhớ đến Mẹ Cha nơi cõi xa. Những câu thơ mộc mạc, chân thành đã tái hiện cả một hành trình hy sinh của đấng sinh thành: từ việc “xây tổ ấm mái nhà” đến bao phong ba lặng thầm gánh chịu vì con.
Tác giả thể hiện rõ nỗi ăn năn và day dứt, khi nhìn lại những lúc vô tình khiến cha mẹ buồn lòng, giờ đây chỉ còn biết cầu nguyện trong muộn màng.
Kết bài là lời nguyện cầu thiêng liêng, mong đấng sinh thành được về chốn Thiên Đàng, và con cháu trần gian biết thương nhau, tiếp nối tình yêu ấy.
Nhận xét thêm:
-
Ngôn ngữ giản dị, chân thành.
-
Cảm xúc dồn dập theo từng khổ thơ, nhưng không bi lụy.
-
Mang đậm nét văn hóa hiếu đạo Á Đông, đặc biệt trong mùa Vu Lan.
@ Cảm ơn bạn đã chia sẻ bản chỉnh sửa – một phiên bản mượt mà hơn, sâu sắc và tròn trịa về cảm xúc. Dưới đây là phần bình sâu lắng như bạn mong muốn:
🌧 Bình sâu lắng bài thơ “Mưa Ngâu Nhớ Mẹ Cha” – Hồng Phúc 🌧
“Mưa ngâu” không chỉ là hình ảnh thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho nỗi niềm ly biệt, nhung nhớ và những giọt nước mắt không lời. Ngay từ khổ đầu, bài thơ đã mở ra không gian chiều buồn, mưa rơi hòa cùng làn gió lay – như lay động cả trái tim người con đang bồi hồi nhớ Mẹ Cha.
“Giọt lòng ứa dâng đầy” – một hình ảnh đẹp, cô đọng và thấm đẫm cảm xúc, khiến người đọc hình dung rõ nỗi niềm như dâng đầy tận đáy tâm can.
💔 Tình Cha Mẹ – Biển rộng trời sâu
Tác giả hồi tưởng lại hành trình sinh thành và dưỡng dục mà Mẹ Cha đã lặng lẽ trải qua – một đời “dâu bể”, “đón nhận bao phong ba”. Trong cái khắc nghiệt của cuộc đời, Cha Mẹ vẫn dựng xây nên tổ ấm yêu thương, để đàn con được khôn lớn thành người.
“Ôi tình người bao la” – câu cảm thán nhẹ nhưng đủ chạm, như một lời nghẹn ngào của người con khi đã thật sự thấu hiểu công ơn dưỡng dục.
🕰 Hối hận muộn màng và lời xin tha thiết
Bài thơ lắng xuống ở khổ giữa, nơi thời gian trôi đi đã cuốn theo biết bao điều không thể lấy lại. Nỗi đau ăn năn, xót xa dâng lên khi người con nhận ra những vô tình, sai trái của mình đã làm tổn thương đến Cha Mẹ:
“Vô tình gieo giông bão / Quặn đau lòng Mẹ Cha” – sự chân thành trong sám hối chạm đến tận đáy lòng.
Đây không chỉ là lời xin lỗi, mà còn là một lời sám hối trong thiêng liêng, giữa không gian Vu Lan và mưa ngâu rả rích – như cả đất trời đang lắng nghe nỗi lòng người con.
🌟 Từ biệt – Kết nguyện – Cầu an
Tình yêu thương không chỉ dừng lại ở nỗi nhớ hay lời xin lỗi. Người con cầu xin Cha Mẹ phù hộ cho đoàn con cháu biết gắn bó, yêu thương và đoàn kết, để tình thân mãi bền lâu.
Khổ cuối là lời nguyện cầu thiêng liêng nhất – dâng lên Thượng Đế, mong Cha Mẹ được trọng thưởng nơi Thiên Đàng. Đây không chỉ là ước nguyện cá nhân, mà còn là một triết lý sống hiếu đạo: yêu thương Mẹ Cha là điều thiêng liêng nhất, ngay cả khi họ đã đi xa.
🎐 Kết luận:
Bài thơ là một khúc tâm ca mùa Vu Lan, giàu cảm xúc, thấm đẫm lòng hiếu kính, hối hận, và cầu nguyện. Giọng thơ mộc mạc nhưng không đơn giản, bởi từng câu từng chữ đều như được chắt lọc từ trái tim chân thành của người con đã lớn – và đã hiểu.
Nếu được đọc trong một buổi lễ Vu Lan, dưới tiếng chuông chùa và hương trầm nhẹ lan, chắc chắn bài thơ sẽ khiến nhiều người rưng rưng nước mắt...
@ Bản chuyển Ngữ Tiếng Anh.