Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2025

" EM VỚT GIÙM ANH MỘT BÀI THƠ "

 EM VỚT GIÙM ANH MỘT BÀI THƠ

Xin em vớt hộ bài thơ,
Phơi giùm con chữ cho ngờ nghệch bay…
Ngọc Diệp
P/s: chụp ảnh bằng camera thường mà cũng mờ tịt là sao hở nhiếp ảnh gia… rồi sao nhận ra tui😀?
CẢM TÁC
" Em Vớt Giùm Anh Một Bài Thơ "
Lỡ rơi xuống nước có ai ngờ
Bài thơ anh viết bên dòng thác
Cơn gió cuộn vù những mộng mơ.
Em vớt giùm anh một bài thơ
Hoà tan dòng suối nỗi mong chờ
Nhờ em chắt lọc đêm cô lại
Tinh Chất tình yêu đến bến bờ.
Hồng Phúc 



Thứ Tư, 27 tháng 8, 2025

BẾN XƯA

 BẾN XƯA

Xa lắc nay về thăm bến xưa
Bến đò còn đó..đâu người đưa
Dòng sông tĩnh lặng mong chờ đón
Chiếc bóng con đò trong gió mưa
***
Thổn thức cung lòng trên bên xưa
Ngày ấy bên nhau dưới bóng dừa
Mắt hiền e ắp như thầm nhủ
Mai dẫu xa rời bậu nhớ chưa?
***
Con đò vẫn đậu trên bến xưa
Bao năm mong đợi nói sao vừa
Người đi thuở ấy trăng tròn mộng
Khắc khoải u hoài đâu giáng xưa.
Hồng Phúc
Hình minh hoạ: nguồn Internet.

Bài thơ "BẾN XƯA" của Hồng Phúc là một khúc nhạc buồn, trầm lắng, mang đậm âm hưởng hoài niệm và tình quê sâu sắc. Với ba khổ thơ ngũ ngôn tứ tuyệt, tác giả đã vẽ nên một bức tranh đầy cảm xúc về một cuộc trở về, không chỉ là về nơi chốn cũ, mà còn là về miền ký ức xưa – nơi có tình yêu, có chia xa, có đợi chờ, và cả nỗi niềm khắc khoải không lời.

Dưới đây là phần bình sâu về bài thơ:


🔍 Bình thơ: “BẾN XƯA” – Khúc vọng từ ký ức


I. Khổ 1 – Về lại bến xưa, nhưng người xưa đâu?

“Xa lắc nay về thăm bến xưa
Bến đò còn đó..đâu người đưa
Dòng sông tĩnh lặng mong chờ đón
Chiếc bóng con đò trong gió mưa”

  • Mở đầu bài thơ là một nỗi bâng khuâng man mác. “Xa lắc” không chỉ là về thời gian, mà còn là khoảng cách của lòng người.

  • Câu thơ “Bến đò còn đó… đâu người đưa” là một nhát cắt cảm xúc – cảnh còn, người mất, gợi một sự hụt hẫng, trống trải.

  • Hình ảnh dòng sông tĩnh lặng, gió mưa, và chiếc bóng con đò như những biểu tượng của nỗi cô đơn và chờ đợi âm thầm.

  • Có thể nói, khổ thơ đầu là cảnh để dẫn tình – và cảnh ấy nhuốm màu thời gian và tiếc nuối.


II. Khổ 2 – Hồi tưởng thời yêu đương trong sáng

“Thổn thức cung lòng trên bến xưa
Ngày ấy bên nhau dưới bóng dừa
Mắt hiền e ắp như thầm nhủ
Mai dẫu xa rời bậu nhớ chưa?”

  • Tác giả trở về không chỉ để nhìn cảnh cũ, mà là nghe lại tiếng lòng xưa. Cụm từ “thổn thức cung lòng” diễn tả trạng thái xúc cảm sâu xa, khó kìm nén.

  • Hình ảnh “dưới bóng dừa” là không gian quen thuộc của những mối tình quê – mộc mạc, chân thật, dịu dàng.

  • Mắt hiền e ắp như thầm nhủ” – là ánh nhìn chất chứa bao điều không nói, là sự e ấp đầy duyên thầm của tình yêu thời con gái.

  • Và rồi, câu hỏi giản dị mà khiến trái tim nhói lên: “Mai dẫu xa rời, bậu nhớ chưa?”
    → Câu thơ là tiếng vọng từ quá khứ, nhưng cũng là sự đối thoại âm thầm trong tâm thức, giữa "người xưa" và "ta nay".


III. Khổ 3 – Nỗi buồn của con đò và giấc mộng xa xưa

“Con đò vẫn đậu trên bến xưa
Bao năm mong đợi nói sao vừa
Người đi thuở ấy trăng tròn mộng
Khắc khoải u hoài đâu giáng xưa.”

  • Trở lại với hình ảnh con đò – giờ đây là biểu tượng của sự thủy chung lặng lẽ, vẫn “đậu” đó, như một lời thề chưa cũ.

  • Câu thơ “bao năm mong đợi nói sao vừa” là lời nén nghẹn – không thể đo đếm, không thể gọi tên đầy đủ bao nhiêu nỗi nhớ, bao nhiêu chờ đợi.

  • Người đi thuở ấy trăng tròn mộng” – một câu thơ đẹp, gợi thời điểm chia xa đúng lúc tình yêu đang độ chín, đầy hy vọng.

  • Khép lại bằng: “Khắc khoải u hoài đâu giáng xưa” – không chỉ là tiếc nuối, mà còn là nỗi day dứt vì những điều đã không thể trọn vẹn.


🌿 Đặc sắc nghệ thuật:

  • Giọng thơ nhẹ nhàng, da diết, kết hợp nhuần nhị giữa thời gian thực tạimiền ký ức.

  • Hình ảnh quê hương quen thuộc: bến đò, dòng sông, bóng dừa… được sử dụng như chất liệu nuôi dưỡng cảm xúc.

  • Lối dùng từ Nam Bộ (“bậu nhớ chưa”) tạo nên màu sắc dân dã và chân thành, không lẫn với bất kỳ vùng miền nào khác.


🎯 Tổng kết:

“Bến Xưa” là một khúc tâm tình sâu lắng của người trở về,
về thăm không chỉ một bến đò, mà còn là một thời thanh xuân đã qua.
Đọng lại là nỗi buồn đẹp, sự chờ đợi vô thanh và tình yêu thủy chung đến vô vọng.

Chatgpt.
 



HOA HỒNG VÀ CÀ PHÊ

 HOA HỒNG VÀ CÀ PHÊ 

Cà Phê và Hoa Hồng
Hương thơm hoà vị đắng
Bình minh nơi thanh vắng
Ta cảm đời ngất ngây 

Sắc hồng ôi đẹp thay 
Hương Hồng thơm phảng phất
Hương cà phê được cất 
Từng giọt đắng khơi lòng.

Trỗi dậy những hoài mong 
Thiên nhiên đã ban tặng 
Bên đời luôn lắng lặng
Phục vụ người nhưng không

Cà phê là cuộc sống 
Khơi Nhịp đập con tim 
Gai Hồng gắn im lìm 
Vô tình sướt rỉ máu 

Trăng mười lăm, mười sáu 
Trên cao rực ánh vàng 
Soi tình yêu nồng nàn
Hoa hồng- Cà Phê đắng

Quyện cùng nhau che chắn 
Cho vần thi tuôn trào 
Không biết tự thuở nào 
Cùng kết tình thân ái.

Cà phê đem thư thái 
Hoa hồng khơi tình  say 
Người người kết vòng tay 
Cuộc sống mãi tươi màu.

Hồng Phúc  
( Cảm tác hình của Duyên Duyên )  
@ Cảm nhận của Chatgpt.

Bài thơ "HOA HỒNG VÀ CÀ PHÊ" của tác giả Hồng Phúc là một tác phẩm nhẹ nhàng, đầy chất trữ tình và triết lý ẩn trong những hình ảnh rất đời thường: cà phêhoa hồng. Dưới đây là phần bình thơ sâu sắc dành cho bài thơ này:


🔍 Phân tích và cảm nhận bài thơ “HOA HỒNG VÀ CÀ PHÊ”

🏞 1. Không gian mở đầu: Bình minh và thi vị đời sống

“Cà Phê và Hoa Hồng / Hương thơm hoà vị đắng
Bình minh nơi thanh vắng / Ta cảm đời ngất ngây”

  • Ngay từ khổ đầu, người đọc cảm nhận được một không gian thanh tĩnh – nơi mà một tách cà phê và một đóa hồng cũng đủ tạo nên thiên đường tinh thần.

  • Hương thơm hòa vị đắng” – một sự kết hợp đầy đối lập nhưng hài hòa, như chính cuộc sống: ngọt – đắng, yêu – đau, tĩnh – động.

  • Tác giả dùng ngôn từ rất gợi, mở ra một cảm thức: thưởng thức đời sống bằng cả tâm hồn.


🌹☕ 2. Sắc – Hương – Vị: Đối thoại của cảm xúc

“Sắc hồng ôi đẹp thay / Hương Hồng thơm phảng phất
Hương cà phê được cất / Từng giọt đắng khơi lòng.”

  • Hình ảnh hoa hồngcà phê không còn là vật thể, mà đã trở thành những biểu tượng cảm xúc.

  • Sắc hồng là cái đẹp thị giác – gợi đến tình yêu, mơ mộng, dịu dàng.

  • Giọt cà phê gợi chiều sâu tâm tưởng – những nghĩ suy, trăn trở, chiêm nghiệm.

  • Câu thơ: “Từng giọt đắng khơi lòng” là một điểm nhấn đặc sắc, như nói rằng cái đắng lại là khởi nguồn cho sự sống động trong tâm hồn.


🌱 3. Tự nhiên và nhân sinh: Tặng phẩm nhưng vô điều kiện

“Thiên nhiên đã ban tặng / Bên đời luôn lắng lặng
Phục vụ người nhưng không”

  • Thiên nhiên trao tặng vẻ đẹp (hoa hồng) và hương vị (cà phê) vô điều kiện.

  • Câu thơ cuối khổ này gây ấn tượng mạnh: “Phục vụ người nhưng không” – không đòi hỏi, không điều kiện. Đây là cái nhìn mang tính triết lý rất sâu:
    → Cà phê và hoa hồng hiện hữu để làm đẹp cho đời, không cần lời đáp trả – như tình yêu vị tha, như nghệ thuật chân chính.


💓 4. Cuộc sống – Tình yêu – Nỗi đau

“Cà phê là cuộc sống / Khơi Nhịp đập con tim
Gai Hồng gắn im lìm / Vô tình sướt rỉ máu”

  • Cà phê ở đây không chỉ là đồ uống, mà là ẩn dụ cho cuộc sống thật – đắng, đậm, và có khả năng đánh thức trái tim.

  • Gai hồng – một hình ảnh ẩn dụ tuyệt vời cho tình yêu: đẹp đấy, nhưng đau đấy.

  • Vô tình sướt rỉ máu” – cho thấy nỗi đau trong đời không phải lúc nào cũng do ai cố ý. Đó là cái giá của việc chạm vào cái đẹp, cái sâu sắc.


🌕 5. Trăng – Tình – Đời

“Trăng mười lăm, mười sáu / Trên cao rực ánh vàng
Soi tình yêu nồng nàn / Hoa hồng – Cà Phê đắng”

  • Ánh trăng là biểu tượng cổ điển cho tình yêu lãng mạn.

  • Tình yêu được soi chiếu bởi ánh trăng – vừa huyền diệu vừa mong manh.

  • Hoa hồng – Cà phê đắng” – trở lại với cặp biểu tượng trung tâm của bài, giờ đây mang thêm chiều sâu của tình yêu và đời sống hiện thực.


🖋 6. Thi ca – Kết nối – Hy vọng

“Quyện cùng nhau che chắn / Cho vần thi tuôn trào
Không biết tự thuở nào / Cùng kết tình thân ái.”

  • Cà phê và hoa hồng – không chỉ là hai thực thể riêng biệt, mà là bạn đồng hành của thi ca, của tâm hồn thi sĩ.

  • Tác giả gợi ra một mối liên kết bí ẩn, lâu đời, không rõ từ bao giờ, giữa hai biểu tượng này – như thể đã có duyên từ kiếp nào.


🌈 7. Kết bài – Tâm thức cộng đồng và hy vọng về cuộc sống đẹp

“Cà phê đem thư thái / Hoa hồng khơi tình say
Người người kết vòng tay / Cuộc sống mãi tươi màu.”

  • Kết thúc là một bức tranh tươi sáng: hoa hồng, cà phê, tình người, tất cả cùng tạo nên một cuộc sống đầy màu sắc và kết nối.

  • Dù bài thơ có nhiều chiều sâu, nhưng kết lại bằng niềm tin yêu đời, tính lạc quan, và một lời nhắn rằng:
    → Hãy thưởng thức cuộc sống như cách ta nhâm nhi cà phê và ngắm hoa hồng: trân trọng, tỉnh thức, và biết ơn.


🌟 Tổng kết:

  • **“Hoa Hồng và Cà Phê”







Ui đẹp quá.. cảm ơn cháu. Chú cảm tác tặng cháu.. chúc buổi chiều vui CÀ PHÊ HOA HỒNG Cà phê và hoa hồng Hương thơm hoà vị đắng Bình minh nơi thanh vắng Ta cảm đời ngất ngây Sắc hồng ôi đẹp thay Hương hồng thơm phản phất Hương cà phê được cất Từng giọt đắng khơi lòng. Trỗi dậy những hoài mong Cà phê là cuộc sống Khơi nhập đập con tim Gai hồng gắn im lìm Sướt vô tình rĩ máu. Trăng mười lăm mười sáu Trên cao rực ánh vàng Soi tình yêu nồng nàn Hoa hồng cà phê đắng Cuộn cùng nhau che chắn Cho vần thi tuôn trào Không biết từ thuở nào Cùng kết tình thân ái. Cà phê đem thư thái Hoa hồng góp tình say Người người kết vòng tay Cuộc sống mãi tươi màu. Hồng Phúc

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2025

NGHÈO

(26082025)
NGHÈO Thời gian lặng lẽ qua đi

Nghỉ đời tất bật mà chi Cái nghèo đồng hành chung thuỷ Ta mi đôi bạn cố tri. Hồng Phúc @ Cảm ơn bạn đã gửi bài thơ “NGHÈO” – một thi phẩm ngắn gọn, mộc mạc nhưng hàm chứa chiều sâu triết lý và một thái độ sống đầy bản lĩnh. Dưới đây là phần bình sâu bài thơ:


🔶 Bài thơ: "NGHÈO" – Hồng Phúc

Thời gian lặng lẽ qua đi
Nghỉ đời tất bật mà chi
Cái nghèo đồng hành chung thuỷ
Ta mi đôi bạn cố tri.


🔷 1. Hình thức – Kết cấu:

  • Bài thơ theo thể thất ngôn tứ tuyệt, 4 câu, mỗi câu 7 chữ – ngắn gọn nhưng súc tích.

  • Vần “i” được gieo nhẹ nhàng ở các câu 2, 4 tạo nhạc điệu.

  • Ngôn từ giản dị, gần gũi, không cầu kỳ, phù hợp với nội dung và cảm xúc muốn truyền tải.


🔷 2. Ý nghĩa nội dung:

Câu 1: “Thời gian lặng lẽ qua đi”

  • Một lời cảm nhận mang màu sắc triết lý, sự trôi chảy của thời gian là điều tất yếu, “lặng lẽ” thể hiện sự âm thầm, không phô trương.

  • Đây là mở đầu tạo nền cho suy ngẫm về đời người, vô thường, chấp nhận.

Câu 2: “Nghỉ đời tất bật mà chi”

  • Một câu hỏi tu từ đầy thấu đáo: nếu đời cứ mãi vội vã, bon chen, thì rốt cuộc cũng là vô nghĩa?

  • Gợi đến tư tưởng buông xả, sống thanh thản, không chạy theo danh lợi.

  • Có thể thấy thấp thoáng tư tưởng Phật giáo hoặc Lão giáo trong việc nhìn đời như mộng, như gió.

Câu 3: “Cái nghèo đồng hành chung thuỷ”

  • Một cách nhìn giản dị mà sâu sắc về nghèo: không cay đắng, oán trách, mà là chấp nhận như một người bạn đồng hành.

  • “Chung thủy” thường dành cho con người, nhưng ở đây dùng cho cái nghèo, cho thấy sự gắn bó lâu dài, không cưỡng cầu đổi thay.

Câu 4: “Ta mi đôi bạn cố tri”

  • Một kết thúc rất nhân văn: xem chính mình và “mi” (cái nghèo) như bạn tri kỷ – không oán, không buông, không xấu hổ.

  • Tư thế của “ta” trong câu này là một tư thế vững vàng, ngẩng cao đầu, bình thản chấp nhận.


🔷 3. Thông điệp nhân sinh:

  • Bài thơ không phải ngợi ca cái nghèo, mà là thái độ sống lạc quan, hòa giải với thực tại.

  • Thay vì đau khổ hay bon chen để thoát nghèo, người viết chọn cách đồng hành, xem nhẹ vật chất, nhấn mạnh đến giá trị nội tâm.

  • Một kiểu “giàu có trong tinh thần” – điều mà không phải ai cũng làm được.


🔸 Tổng kết:

Bài thơ “NGHÈO” của Hồng Phúc như một tuyên ngôn sống thanh thản giữa dòng đời xô bồ. Không oán than, không đòi hỏi, chỉ nhẹ nhàng nhận ra điều gì là đáng quý, đáng giữ. Dẫu nghèo vật chất, nhưng giàu nhân cách, giàu nội tâm – đó là cốt lõi của nhân sinh.
Chatgpt.





Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2025

BÓNG CHIỀU 24082025

 @ Một chút suy tư về dòng đời, khi bóng chiều buông..
BÓNG CHIỀU

Đắm mình trong dòng sông
Ta cảm đời mênh mông
Sông ngàn năm tuôn chảy
Phù sa đắp ruộng đồng

Tháng ngày lặng nhưng không
Cho lúa đồng xanh ngát
Lay lay cơn gió mát
Bông trĩu nặng cuối đầu.

Cảm tạ ơn tình sâu
Tháng tám về mưa ngâu
Nhớ sao tình yêu Mẹ
Vì con bạc mái đầu.

Con nay nhuộm tóc sâu
Bóng chiều giăng ngập lối
Hoàng hôn nhường đêm tối
An nhiên giấc mơ lành.
Thời gian thoáng qua nhanh
Lắng sầu trong ánh mắt
Giữa dòng đời tất bật
Con hướng trông lên Ngài.
Hồng Phúc



Cảm ơn bạn đã chia sẻ bài thơ "Bóng Chiều" của tác giả Hồng Phúc – một bài thơ sâu lắng, mang âm hưởng nhẹ nhàng của sự chiêm nghiệm, tri ân và hướng nội. Đây là một bài thơ đẹp không chỉ bởi hình ảnh mà còn bởi sự tĩnh tại trong tâm hồn, dù ở giữa dòng đời bề bộn.

Dưới đây là phần bình thơ sâu sắc dành riêng cho bài thơ này:


🌇 BÓNG CHIỀU – MỘT KHÚC TĨNH LẶNG TRONG DÒNG ĐỜI


1. Mở đầu – Dòng sông và dòng đời

Đắm mình trong dòng sông
Ta cảm đời mênh mông
Sông ngàn năm tuôn chảy
Phù sa đắp ruộng đồng

Ngay từ những câu thơ đầu, hình ảnh dòng sông hiện lên như biểu tượng của cuộc đời trôi chảy không ngừng, vừa bình yên vừa bao la. Dòng sông ấy không vô nghĩa, mà mang theo phù sa – ân phúc, vun đắp cho ruộng đồng – cuộc sống. Một sự kết nối nhẹ nhàng giữa thiên nhiên và kiếp người, giữa thời gian và giá trị sinh thành.


2. Sự sống thầm lặng nhưng đầy cống hiến

Tháng ngày lặng nhưng không
Cho lúa đồng xanh ngát
Lay lay cơn gió mát
Bông trĩu nặng cuối đầu.

Những câu thơ nhẹ nhàng mà sâu thẳm. "Tháng ngày lặng nhưng không" – là cách nói về những hy sinh âm thầm trong cuộc sống. Như lúa đồng trĩu bông, con người cũng vậy – sống không phô trương nhưng đầy đóng góp.

"Bông trĩu nặng cuối đầu" – hình ảnh ấy không chỉ là kết quả của mùa màng, mà còn là biểu tượng cho đức khiêm nhường của người từng trải, của những tâm hồn biết ơn và lặng lẽ phục vụ.


3. Nhớ mẹ – Nguồn yêu thương bất diệt

Cảm tạ ơn tình sâu
Tháng tám về mưa ngâu
Nhớ sao tình yêu Mẹ
Vì con bạc mái đầu.

Khổ thơ này đặc biệt xúc động. Giữa mùa thu tháng Tám – mùa của "mưa ngâu", của chia xa và nỗi nhớ, tác giả hướng về tình mẹ – thứ tình yêu không bao giờ cạn, không ồn ào nhưng sâu nặng.
Hình ảnh “vì con bạc mái đầu” là một câu thơ hiền lành mà rơi nước mắt. Không cần nói nhiều, chỉ cần thế – là đủ cảm nhận cả biển trời tình mẫu tử.


4. Bóng chiều – Khi con đã đi xa tuổi trẻ

Con nay nhuộm tóc sâu
Bóng chiều giăng ngập lối
Hoàng hôn nhường đêm tối
An nhiên giấc mơ lành.

Tác giả tự nhận mình đang ở bên kia dốc cuộc đời, khi “tóc đã sâu” và “bóng chiều giăng ngập lối”. Tuy nhiên, không có sự bi quan hay tiếc nuối. Trái lại, là một trạng thái "an nhiên", một giấc mơ lành giữa hoàng hôn.
Câu thơ không nói đến cái chết, mà là một sự tiếp nhận thời gian rất hiền hòa – bởi người đã sống trọn, yêu trọn và không còn oán thán điều gì.


5. Khép lại – Hướng về cõi thiêng liêng

Dòng đời thoáng qua nhanh
Lắng sầu trong ánh mắt
Giữa dòng đời tất bật
Con hướng trông lên Ngài.

Bài thơ kết lại bằng một điểm tựa tâm linh – như một sự buông xuống những lo toan, để nhìn lên và tìm lấy bình an thật sự.
Câu cuối – “Con hướng trông lên Ngài” – là đỉnh điểm của sự tĩnh lặng và buông xả. Dường như sau tất cả, tác giả đã tìm được nơi nương tựa vững bền – không phải trong vật chất hay người đời, mà là trong đức tin.


🌿 Tổng kết: Một bài thơ đầy ánh sáng nội tâm

"Bóng Chiều" không ồn ào, không phô diễn kỹ thuật, mà đi vào lòng người bằng chất thơ tự nhiên, nhẹ nhõm và sâu sắc.
Tác giả đã sử dụng hình ảnh quen thuộc: dòng sông, lúa đồng, tóc bạc, hoàng hôn, mưa ngâu… để dẫn dắt người đọc đi qua một hành trình: từ hiện thực – tới ký ức – rồi đến tĩnh lặng nội tâm.

Bài thơ như một lời cầu nguyện nhỏ, ấm áp, không chỉ dành cho chính tác giả, mà cho tất cả chúng ta – những người đang đi trong hành trình làm người, với đầy nỗi nhớ, yêu thương và khao khát bình yên.

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2025

LỜI CẢM ƠN .21/08/2025

 

Kính chào Nhà Giáo - Nhà Thơ Linh Nguyễn
Em chân thành cảm ơn anh đã gửi tặng tập thơ KÝ ỨC THỜI GIAN
Đã ghi lại những tâm tư tình cảm và cuộc sống thăng trầm mà đã trải qua thật sâu lắng.
Em kính chúc anh sức khoẻ, an khang, hạnh phúc, yêu đời và luôn lai láng trên những vần thơ.
Kính Anh.
Hồng Phúc ( Toi Nguyen )
@ Hồng Phúc xin chia sẻ niềm vui cùng gia đình Facebook cùng ACE Thi Hữu.

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2025

QUỲNH HƯƠNG

 QUỲNH HƯƠNG 

Đẹp thay ôi đoá Hoa Quỳnh 
Nửa đêm khuya vắng lặng thinh mở lòng 
Hương thơm ngào ngạt thắm nồng 
Sương đêm còn đọng lòng trong sắc trời.

Khiêm nhường là thế người ơi!
Thương em một kiếp bên đời đơn côi
Hồng nhan giữa một dòng trôi 
Đa đoan gắng chịu nỗi trôi muộn phiền.

Giữ lòng em nhé trinh nguyên 
Mai em lại khép niềm riêng một đời 
Quỳnh hương son sắc tuyệt vời 
Cho ai say mộng với lời yêu thường.

Hồng Phúc 

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2025

LƯU HƯƠNG THƠ VIỆT 18.08.2025

 LƯU HƯƠNG THƠ VIỆT

LƯU giữ nguồn thi phú dạt dào
HƯƠNG lời, ý ngọc ước thầm trao
THƠ từ tất dạ hồn muôn thuở
VIỆT Quốc ngàn năm mãi tự hào.
Hồng Phúc

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2025

NGÀY SINH NHẬT 20.02. 1962- 20.02.2025

 ( Kỷ niệm sinh nhật )
NGÀY SINH NHẬT 


Ngày này tôi khóc chào đời
Mẹ cho mang nặng kiếp người trần gian
Thiếu thời cơ cực gian nan
Tuổi chiều bóng xế bẽ bàng chơi vơi.

Bao ngày sinh nhật đến nơi 
Đón thêm một tuổi sương rơi điểm màu
Dòng đời trôi chảy về đâu?
Vô tư vui sống quên sầu thoả mong.

Tình yêu Mẹ mãi thắm nồng 
Như ngày thơ ấu cho dòng sửa ngon
Vợ con chung thuỷ sắc son 
Ơn trên phù hộ vuông tròn yêu thương 

Dìu con đi hêt con đường 
Trung thành với Chúa dẫu vương bụi trần 
Luôn luôn sống đúng tinh thần 
Công bình, bác ái xin vâng theo Ngài.

Tâm tình phó thác tương lai 
Vào tay Thiên Chúa an bài náu thân 
Cảm tạ tình Ngài Chứa chan 
Cho con vững bước nẻo đàng trần gian.

Hồng Phúc 



 


Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2025

EM CẢM ƠN 01/08/2017

 **EM CẢM ƠN**

Sáng nay nhờ anh bắt cầu
Em gặp được người quen cũ
Biết là chẳng gặp mặt nhau
Nhưng được như vầy quá đủ!
Nhiều năm lòng em canh cánh
Lo cho bạn cũ của mình
Không biết sống có ổn định
Gia đình hạnh phúc hay không..
Biết được chẳng như lòng mong
Nhưng cũng an lòng tí chút
Từ nay lòng thôi ray rức
Từ nay lòng thôi bâng khuâng
Dẫu cuộc đời chẳng vẹn phần
Em vẫn hoài xem là bạn
Hạnh phúc của mình viên mãn
Tình bạn cũng toàn vẹn hơn
Xin gởi anh lời cảm ơn
Mong tình bạn ta bền đẹp!

Bài thơ của bạn rất chân thành và đầy cảm xúc. Với giọng điệu nhẹ nhàng, giản dị, "Em Cảm Ơn" không chỉ là lời tri ân mà còn là một lời tự sự dịu dàng về tình bạn, nỗi nhớ, và sự cảm thông trong lòng người.

Một vài điểm nổi bật:

  • Tình cảm chân thật: Người viết không giấu được sự xúc động khi gặp lại tin tức bạn cũ – dù chỉ gián tiếp – sau bao năm canh cánh trong lòng. Thông điệp sâu sắc: Dẫu "cuộc đời chẳng vẹn phần", người viết vẫn giữ tình bạn nguyên vẹn, coi đó là một phần quan trọng trong đời mình.

  • Ngôn từ mộc mạc, dễ gần: Không cầu kỳ trong cách diễn đạt, nhưng lại rất dễ chạm đến trái tim người đọc vì sự chân thành. @
https://youtu.be/cok1QI4ZhUI ( Ngày Nào Tình Tôi ) Trường Sa.Cs Hoàng Cung Ta.