CHÙM THƠ CỦA HỒNG PHÚC
HOA GẠO
Chùm hoa gạo rực khung trời
Tim rung thổn thức nói lời yêu thương.
Cho tôi một thoáng quê hương
Mùa xuân sưởi ấm nẻo đường tôi đi.
SÔNG TRÀ BỒNG
Trà Bồng dòng chảy mênh mông
Phù sa bồi đắp ruộng đồng bao la.
Dù cho cách biệt quê nhà
Chiều nghiêng bóng đỗ phương xa ..nhớ về.
CHÙM PHƯỢNG VỸ
Em chở Hạ thương về đâu..?
Để chùm phượng vỹ úa sầu rụng rơi.
Sân trường vắng lặng chơi vơi
Màu hoa đỏ khóc cả trời chia ly.
NHỚ HOÀI
Người về mi khép rèm mi
Trời đêm cô tịch cố tri xa rồi.
Đâu rồi màu mắt tinh khôi
Nụ cười duyên dáng trong tôi nhớ hoài.
TRĂNG CÔI
Ngày ấy em nói ghét tôi
Ta về hóa mãnh trăng côi cuối trời.
Bóng chiều điểm hạt sương rơi
Ngồi ôn kỷ niệm..Người ơi dại khờ ..
Hồng Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét