NHỚ CỐ NHẠC SỸ TRỊNH CÔNG SƠN
Chọn ngày mồng một tháng tư
Nhẹ như chiếc lá tạ từ thế nhân
Lời thơ tiếng nhạc trong ngần
"Ướt Mi" một thuở trào dâng cõi lòng
"Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng"
Hoà cùng "Cát Bụi,Mưa Hồng" mắt cay
Diệu huyền" Như Cánh Vạc Bay"
Phương trời "Biển Nhớ"dâng đầy yêu thương
Dẫu rằng “Đóa hoa vô thường “
“Tình xa “Ghi khắc nẻo đường anh qua
Dòng đời dẫu có ” Phôi Pha “
“Ru tình ” Một thuở đậm đà Sơn Khê
Anh ơi !”Một cõi đi về”
Hồn anh thanh thoát bến mê bể tình
Còn vương chút “Nắng thủy tinh “
“Nối vòng tay lớn ” chân tình nhớ anh
Giờ nằm dưới nấm mộ xanh
Chắc tình nhạc sĩ an lành giấc thu
Dòng nhạc anh mãi vi vu
“Ru đời đi nhé ” nghìn thu mãi còn
Tiếc thay cuộc sống mỏng dòn
Anh "rời gác trọ" … Người còn luyến thương
Đồng tâm cùng thắp nén hương
Nhớ người nhạc sĩ nặng vương gánh đời.
Hồng Phúc
NHỚ VỀ MỘT NHẠC SĨ
Chiều Một Mình Qua Phố chơi vơi
Hồn miên man Ru Ta Ngậm Ngùi.
Tình Sầu em còn vương đâu đó.
Rừng Xưa Đã Khép tiếng thu rơi
.
Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên.
Phôi Pha năm tháng cũ triền miên.
Một Ngày Như Mọi Ngày lặng lẽ.
Để rồi Còn Tuổi Nào Cho Em?
Ngẫu Nhiên Rồi Như Đá Ngây Ngô
Sóng Về Đâu ngàn kiếp xô bờ.
Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng đó.
Người Về Bỗng Nhớ thuở dại khờ
31/03/2001
Tina Vu
CHO MỘT NGƯỜI NẰM XUỐNG
Bến sông một sớm tiễn đưa người
Cát bụi êm đềm giã cuộc chơi
Biển nhớ quay cuồng con sóng gọi
Tình xa nuối tiếc mảnh trăng vời
Mưa hồng thuở ấy đường quen bủa
Hạ trắng nơi này cỏ lạ vơi
Chiếc lá thu phai chừng quá vội
Vườn xưa lặng lẽ gót quên rời
Cát bụi êm đềm giã cuộc chơi
Biển nhớ quay cuồng con sóng gọi
Tình xa nuối tiếc mảnh trăng vời
Mưa hồng thuở ấy đường quen bủa
Hạ trắng nơi này cỏ lạ vơi
Chiếc lá thu phai chừng quá vội
Vườn xưa lặng lẽ gót quên rời
31/03/2001
Nguyên Thoại
TẶNG NGƯỜI Ở LẠI
(kỷ niệm 81)
Cỏ xót xa đưa tiễn một người
Bay đi thầm lặng lánh trò chơi
Hoa vàng mấy độ nào muôn thuở
Giọt lệ thiên thu chẳng nửa vời
Nắng thủy tinh về quay quắt nhớ
Mưa mùa hạ đến não nề vơi
Ai ngoài cánh cửa sầu hiu hắt
Những giọt mưa khuya lạnh rã rời
Bay đi thầm lặng lánh trò chơi
Hoa vàng mấy độ nào muôn thuở
Giọt lệ thiên thu chẳng nửa vời
Nắng thủy tinh về quay quắt nhớ
Mưa mùa hạ đến não nề vơi
Ai ngoài cánh cửa sầu hiu hắt
Những giọt mưa khuya lạnh rã rời
NTD
NHƯ CÁNH VẠC BAY *
Cát bụi buồn thương tiễn biệt người
Rừng xưa đã khép lối rong chơi
Tình yêu tìm thấy… làn mưa tạt
Yêu dấu tan theo… giọt nắng vời
Biển sáng xót xa con sóng quẫy
Đêm Hồng não nuột giấc mơ vơi
Đường xa vạn dặm thiên thu đón
Như cánh vạc bay lặng lẽ rời
Rừng xưa đã khép lối rong chơi
Tình yêu tìm thấy… làn mưa tạt
Yêu dấu tan theo… giọt nắng vời
Biển sáng xót xa con sóng quẫy
Đêm Hồng não nuột giấc mơ vơi
Đường xa vạn dặm thiên thu đón
Như cánh vạc bay lặng lẽ rời
Thu Phong
Mười Năm Thương Tiếc
(kỷ niệm 82)
Ngọc Tiên
Có một ngày như thế hỡi người
Bên đời hiu quạnh phút dừng chơi
Hành ca bản nhạc tình ngây ngất
Ở trọ lời thơ ý tuyệt vời
Giọt nước cành sen kia vội mất
Gia tài của mẹ đó liền vơi
Em đi bỏ lại con đường cũ
Hãy sống giùm tôi chẳng được rời
Bên đời hiu quạnh phút dừng chơi
Hành ca bản nhạc tình ngây ngất
Ở trọ lời thơ ý tuyệt vời
Giọt nước cành sen kia vội mất
Gia tài của mẹ đó liền vơi
Em đi bỏ lại con đường cũ
Hãy sống giùm tôi chẳng được rời
MỘT ĐÓA HỒNG PHAI
Một Cõi Đi Về ai đón đưa
Ru Đời Đi Nhé giấc say sưa
Người Về Bỗng Nhớ, Tình Xa khuất
Như Cánh Vạc Bay ẩn lúc mưa
Nắng Thủy Tinh khoe muôn vạn sắc
Mưa Hồng lặng lẽ ghé song thưa
Vườn Xưa vắng bóng người yêu dấu
Một Đóa Hồng Phai dưới nắng trưa..!
Ru Đời Đi Nhé giấc say sưa
Người Về Bỗng Nhớ, Tình Xa khuất
Như Cánh Vạc Bay ẩn lúc mưa
Nắng Thủy Tinh khoe muôn vạn sắc
Mưa Hồng lặng lẽ ghé song thưa
Vườn Xưa vắng bóng người yêu dấu
Một Đóa Hồng Phai dưới nắng trưa..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét