CHIỀU VÀNG
Bài thơ "Chiều Vàng" của Hồng Phúc gợi lên cảm giác thanh bình, lãng mạn, pha chút hoài niệm về tuổi thơ và quê hương. Hình ảnh thiên nhiên và cuộc sống nơi làng quê được mô tả rất sống động, đưa người đọc vào một không gian tràn ngập ánh chiều tà vàng rực và những kỷ niệm. Cùng mình phân tích từng khía cạnh nhé:
Cảnh chiều quê êm đềm:
"Nắng chiều dần ngã hoàng hôn
Đàn trâu chậm rải đường thôn ngõ về"
Cảnh hoàng hôn trên cánh đồng quê với "nắng chiều dần ngã" và "đàn trâu chậm rãi" tạo nên sự tĩnh lặng, yên bình. Đó là khoảnh khắc cuối ngày, khi mọi thứ đều dịu lại, mang đến cảm giác thư thái."Thanh bình êm ả làng quê
Bao năm xa cách trở về nao nao."
Sự êm đềm và thanh bình của làng quê càng trở nên đáng quý hơn sau nhiều năm xa cách. Từ "nao nao" thể hiện tâm trạng xúc động, bồi hồi khi trở về với nơi chốn cũ.
Tình cảm với quê hương:
"Tình người viễn xứ dâng trào
Quê hương yêu dấu chảy vào tâm can"
Những người đã xa quê thường mang trong mình nỗi nhớ và tình yêu sâu đậm với quê nhà. Cảm xúc "dâng trào" và "chảy vào tâm can" cho thấy sự gắn bó không thể phai nhòa với nơi mình sinh ra."Nhớ ngày xưa học trường làng
Thầy cô, bè bạn vô vàn yêu thương."
Kỷ niệm về trường làng, thầy cô và bạn bè là những hình ảnh quen thuộc, gợi nhớ những năm tháng tuổi thơ ấm áp và chan chứa tình thương.
Sự sống động của buổi chiều quê:
- "Chiều tà nhuộm thắm hàng dương
Đàn ong vỡ tổ tan trường xôn xao"
Hình ảnh "chiều tà nhuộm thắm hàng dương" gợi nên vẻ đẹp thơ mộng, trong khi "đàn ong vỡ tổ tan trường xôn xao" là hình ảnh sinh động về lũ trẻ tan học, chạy nhảy tung tăng, mang đến cảm giác vui tươi, náo nhiệt giữa khung cảnh chiều tàn.
Hương lúa và kỷ niệm về mẹ:
"Lúa vàng mẹ gặt thuở nào
Hương thơm ngào ngạt vương bao tháng ngày."
Cánh đồng lúa vàng gắn liền với hình ảnh người mẹ đang gặt lúa, làm sống lại ký ức về những tháng ngày lao động cần cù và hương lúa thơm dịu vương vấn mãi trong ký ức."Tâm tư dào dạt đong đầy
Mẹ yêu ấm mãi tháng ngày trẻ thơ"
Tình yêu thương của mẹ dành cho con luôn đầy ắp, không thể nào quên. Dù thời gian trôi qua, hình ảnh mẹ vẫn luôn ấm áp trong lòng, gợi lên sự trân trọng với công lao và tình thương của mẹ.
Sự trở lại với thực tại:
- "Đâu còn cái tuổi mộng mơ
Giờ đây trở lại ngẩn ngơ chiều vàng."
Những tháng ngày tuổi thơ "mộng mơ" đã qua đi, giờ đây khi trở lại, người con ngỡ ngàng và lặng lẽ trước sự thay đổi của cuộc sống. "Ngẩn ngơ" biểu đạt sự tiếc nuối và một chút lạc lõng trước sự vô tình của thời gian.
Kết thúc với sự dịu dàng của tình quê:
- "Tình quê hương thoảng dịu dàng
Ôi chùm khế ngọt nồng nàn trong ta."
Kết thúc bài thơ là sự trở về với tình yêu quê hương. Hình ảnh "chùm khế ngọt" gợi lên sự giản dị, ngọt ngào của tình quê. Tình yêu ấy tuy không ồn ào, nhưng sâu đậm và dịu dàng, luôn hiện hữu trong tâm hồn mỗi người xa quê.
Tổng thể: Bài thơ "Chiều Vàng" mang đậm sắc thái hoài niệm, tái hiện lại những khoảnh khắc thơ mộng của tuổi thơ và quê hương. Sự hòa quyện giữa thiên nhiên, con người và kỷ niệm tạo nên một bức tranh cảm xúc đầy màu sắc, khiến người đọc có thể cảm nhận được tình cảm chân thành và sâu lắng mà Hồng Phúc dành cho quê hương.
Cảm ơn Hồng Phúc đã chia sẻ bài thơ tuyệt vời này!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét