(CHÙM THƠ VIẾT ĐỂ NHỚ ĐÀ LẠT )
CẢM TÁC BÌNH MINH ĐÀ LẠT
Bình minh trên đồi Cù
Hàng thông reo vi vu
Đón từng tia nắng ấm
Xao lòng khách viễn du.
Nghe khúc nhạc mùa thu
Gợi nhớ mùa lá rụng
Một thoáng đời tỉnh lặng
Ngẩn ngơ hồn miên mang.
Dạo chơi Thung Lũng Vàng
Đà Lạt ơi ! Đẹp quá
Giữa muôn ngàn hoa lá
Hương lặng thầm tỏa lan .
Ước giờ đây có nàng
Phiêu du đồi lộng gió
Như thuở mình mới ngỏ
Dào dạt tình yêu thương .
Bình minh phủ màng sương
Ta cảm đời thú vị
Em như là trái thị
Chín rụng vào hồn anh.
Hồng Phúc
VỀ THĂM ĐÀ LẠT
Về thăm Đà Lạt một chiều mưa
Vi vút thông reo gió cợt đùa
Đức Thiện dừng chân chờ bạn cũ
Ngàn hoa ngan ngát nhẹ hương đưa.
Mưa phùn hun hút làn da lạnh
Nhấm chén rượu hồng ôn chuyện xưa
Mười tám năm trôi như gió thoảng
Hàn huyên tâm sự nói sao vừa .
Phố núi điệp trùng lắng dịu êm
Bao năm xa nhớ ánh trăng liềm
Trong ta em đến như huyền thoại
Đà Lạt vẫn về gợi nhớ thêm.
.
Hồng Phúc
CẢM TÁC ĐÀ LẠT
Ngày tôi đến Đồi Cù còn hoang sơ
Nay trở lại dấu cũ đã xa mờ
Thung lũng vàng dạo chơi cùng thưởng ngoạn
Mãi mê nhìn mà cứ ngỡ trong mơ.
Đà Lạt ơi ! Phong cảnh thật nên thơ
Ta muốn kéo áng mây chiều ở lại
Cho hoàng hôn chầm chậm đến bên bờ
Cho đôi lứa dìu nhau vào kỷ niệm.
Đêm tràn về hoàng hôn đà tắt lịm.
Phố lên đèn tỏa ánh muôn vì sao
Đi bên em tim thổn thức dạt dào
Như những ngày ta mình vừa quen biết.
Em thẹn thùng trao mắt hiền tha thiết
Thông reo hòa theo nhịp sóng yêu thương
Ta với em nguyện đi trọn con đường
Dẫu cuộc đời nhiều chông gai em nhé.
Hồng Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét