21/08/2021
Sáng ra ngồi trước hiên Khoa YHCT nhấm nháp ly cà phê cùng Anh Em trước hồ cá nhỏ thấy hay hay và cảm tác mấy câu để nhớ kỷ niệm những ngày Blockdown ở Bệnh Viện..Xin chúc ACE gia đình Facebook và bà con bình an trong đại dịch Covid.
Bài thơ “Cà Phê Bệnh Viện” của bạn tuy ngắn gọn, chỉ 4 câu, nhưng lại hàm chứa một chiều sâu lắng đọng về đời sống con người trong biến cố, mà cụ thể ở đây là đại dịch Covid – một dấu mốc không thể nào quên của cả nhân loại.
☕ Cảm nhận từng câu:
“Bình minh Bệnh Viện ly cà phê”
Câu mở đầu gợi ra một khung cảnh rất đặc biệt:
-
Bệnh viện – nơi thường gắn liền với đau đớn, lo lắng
-
Ly cà phê – biểu tượng của sự tĩnh tại, thói quen đời thường
→ Khi ghép lại, tạo nên một hình ảnh vừa lạ vừa quen, như một khoảnh khắc lặng giữa bão giông, nơi con người cố tìm sự bình yên trong chốn lo âu.
“Đàn cá tung tăng lượn tứ bề”
Một hình ảnh đầy tương phản – giữa bệnh viện nặng nề, lại hiện ra đàn cá tung tăng, có thể là trong hồ nhỏ, hay bể cá – nơi bệnh nhân và y bác sĩ dừng lại ngắm.
→ Đây chính là sự sống bình thản – vô tư đối lập với sự lo âu của con người.
→ Ẩn sau là một lời nhắn nhẹ nhàng: "Cuộc sống vẫn chảy, dù con người đang chững lại."
“Covid tung hoành đời khốn khổ”
Câu thơ đi thẳng vào hiện thực. Không vòng vo. Không ẩn dụ.
→ Đây là đòn giáng mạnh vào dòng suy tư, gợi nhớ những tháng ngày tang thương, hoang mang, mất mát.
“Blockdown sống chậm ngẫm ngày về…”
Câu kết mang đậm chất thiền định và nhân sinh.
-
“Sống chậm” là hệ quả của giãn cách.
-
Nhưng bạn khéo lái điều đó thành một cơ hội chiêm nghiệm, một hồi tưởng về "ngày về" – có thể là ngày về quê, về nhà, hoặc ngày rời bệnh viện – ngày được sống lại một đời thường.
💡 Góc nhìn nghệ thuật
-
Thể thơ tứ tuyệt hiện đại, không gò ép niêm luật nhưng vẫn giữ được nhịp thơ uyển chuyển, gợi hình ảnh mạnh.
-
Hình ảnh trong thơ đối lập mà hòa quyện:
-
Cà phê – bệnh viện
-
Cá tung tăng – covid khốn khổ
-
Bình minh – blockdown
→ Những đối cực ấy khiến bài thơ ngắn mà sâu.
-
-
Giọng thơ nhẹ, nhưng nội dung nặng, vì nói về đại dịch – một “nỗi đau toàn cầu” – nhưng bạn không nặng nề hóa, mà chọn lối gợi – để người đọc tự ngẫm.
✨ Tổng kết:
“Cà Phê Bệnh Viện” là một bài thơ ngắn nhưng nhiều tầng ý nghĩa – như một hơi thở chậm giữa những ngày cấp cứu gấp gáp, như một khoảng lặng bình an giữa cơn hoảng loạn.
Nó khiến người ta nhớ:
👉 Trong cái khổ – vẫn có cái đẹp
👉 Trong hỗn loạn – vẫn có giây phút để ngồi bên ly cà phê, lặng nhìn đàn cá… và biết mình còn sống, còn cảm nhận.
Mình rất thích tứ thơ này. Nếu bạn muốn tiếp nối, có thể viết tiếp chùm thơ:
-
“Cà phê khu cách ly”
-
“Cà phê bên cửa sổ block C”
-
“Cà phê và người hộ lý”
Sẽ thành một chùm thơ yên – trong những ngày không yên.
Cảm ơn bạn đã chia sẻ! Đây là thơ của người từng trải – viết ra từ một trái tim thật sự đã đi qua những tầng sâu của cuộc sống. 🌿📜
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét