THƯƠNG TIẾC NHÀ THƠ HOÀNG CẦM
Rụng rồi chiếc lá "Diêu bông"
"Bên dòng sông Đuống " Hoài mong những ngày.
"Chị ơi " Mắt chị có cay..?
Khóc người thi sĩ giờ đây khuất rồi.
"Diêu bông" tấc dạ bồi hồi
Vắng người tắt lạnh vành môi úa tàn
Anh giờ yên mộng suối vàng
Còn ta ở lại bẽ bàng tiếc thương.
Hồng Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét