Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2024

TÌNH NHỎ XA XĂM .. Thạch Thảo BD 01/09/2024

 TÌNH NHỎ XA XĂM

Em yêu người như yêu từng trang sách
Có bướm hoa ép vở học trò
Mộng ước lặng thầm sâu kín vu vơ
Người chẳng biết nên thờ ơ đến vậy?
Em yêu người như yêu từng buổi học
Ánh mắt nào bàng bạc giấc chiêm bao?
Phấn trắng bảng đen ngăn cấm lối vào
Người trên bục, ta phập phồng cuối lớp.
Em yêu người biết làm sao nói được?
Bãng lãng chiều, phai lạnh giọt lâm thâm.
Màu mắt xa xôi cháy bỏng âm thầm
Chút tình nhỏ bao giờ người mới hiểu?
Thu đến thu đi. Thời gian lặng lẽ
Đêm thẫn thờ. Hoa sóng vỗ lao xao
Người có đến cùng em nghe biển hát
Biển cũng buồn như một giấc chiêm bao!
Thạch Thảo BD HP góp mấy vần
Ôi vòng tay học trò làm sao ôm nỗi
Lắng lặng tâm hồn khoắc khoải mình thôi
Vầng Nguyệt xoay vần bao tháng năm trôi
Cô Bé ngày xưa đã rời bục giảng.
Cớ sao ánh mắt vẫn hoài lãng vãng
Mỗi độ thu về khi lá vàng rơi
Ký ức sân trường chợt về chơi vơi
Thổn thức hồn ta bên trời viễn xứ.
Hồng Phúc

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

MẸO VẶT.

 LƯU LẠI NGAY: 25 MẸO DÂN GIAN CHỮA BỆNH VẶT CÒN NHANH HƠN DÙNG THUỐC

Những hiện tượng như nhức đầu, sổ mũi, hắt hơi… là hết sức bình thường, vì thế sẽ tốt hơn là bạn nên dùng mẹo để đẩy lùi các bệnh vặt thay vì lúc nào cũng lệ thuộc vào thuốc.
1. Ngứa cổ: Khi bị ngứa cổ, hãy gãi vào vành tai. Hoặc bạn cũng có thể uống một cốc nước ấm để xoa dịu cổ họng.
2. Buồn ngủ: Nếu cảm thấy buồn ngủ, hãy nhịn thở càng lâu càng tốt rồi thở ra, bạn sẽ cảm thấy cơn buồn ngủ biến mất.
3. Bị muỗi cắn: Khi bị muỗi hay bất kỳ loài côn trùng nào cắn, bạn chỉ cần thoa lăn khử mùi lên vết cắn, cơn ngứa ngáy khó chịu sẽ biến mất.
4. Hắt hơi: Để ngăn không cho cơn hắt hơi xảy ra, bạn hãy dùng lưỡi ép thật mạnh vào mặt trong của hàm răng cửa phía trên, chỗ tiếp giáp với lợi. Cứ làm liên tục như thế khoảng vài giây, cơn buồn hắt hơi sẽ biến mất.
5. Tê tay: Nhẹ nhàng lắc đầu từ bên này qua bên kia, tay sẽ hết tê trong chưa đầy 1 phút.
6. Nhức răng: Khi bị nhức răng, hãy dùng một cục đá lạnh chà lên vùng da giữa ngón tay cái và tay trỏ, cơn đau nhức sẽ giảm đi đến 50%.
7. Nghe không rõ: Nếu muốn nghe ai đó nói rõ ràng hơn trong một không gian ồn ào, hãy hướng tai phải về phía người nói.
8. Nhức đầu: Nếu bạn bị tấn công bởi một cơn nhức đầu bất chợt, hãy ngâm tay vào một thau nước đá lạnh, rồi liên tục xòe và nắm chặt bàn tay trong nước, cơn nhức đầu sẽ dần dần tan biến.
9. Chích kim: Để chích kim không bị đau, trong khi mũi kim được châm vào da thịt bạn, hãy ho lên vài cái nhẹ nhàng trong suốt thời gian đó. Những cơn ho sẽ làm tăng áp lực lên ống tủy sống, và sẽ giúp kìm hãm cảm giác đau mà nó đang cố truyền lên não.
10. Buốt óc: Để đánh tan cơn buốt óc khó chịu này, bạn hãy áp lưỡi vào vòm họng từ 5-10 giây. Cách làm này sẽ giúp làm ấm vòm họng và giảm lượng máu lưu thông đến não.
11. Nghẹt mũi: Nếu cơn nghẹt mũi khiến bạn khó thở và không ngủ được vào ban đêm, hãy đặt một củ hành tây trên đầu giường, bạn sẽ thấy nó công dụng hơn bất kỳ phương thuốc nào đấy.
12. Nấc cục: Dùng ngón cái và ngón trỏ bấm vào chân mày.
13. Khó ngủ: Khi bị khó ngủ và không thể nào chợp mắt được, bạn chỉ cần chớp mắt thật nhanh trong một phút, cơn buồn ngủ sẽ kéo đến với bạn ngay.
14. Buồn nôn: Khi bạn cảm thấy buồn nôn, hãy kẹp ngón tay cái vào giữa lòng bàn tay rồi siết thật mạnh, một lát sau bạn sẽ cảm thấy đỡ hơn đấy. Người hay say tàu xe có thể áp dụng mẹo này.
15. Ngăn ngừa mụn: Nếu bạn tắm nước nóng thì sau khi tắm xong, hãy bật nước lạnh tráng qua người một lần nữa để ngăn ngừa mụn. Nước lạnh sẽ làm se khít lỗ chân lông, giúp cho vi khuẩn và bụi bẩn không chui vào bên trong lỗ chân lông.
16. Chóng mặt: Khi bị chóng mặt, chúng ta thường tìm chỗ để nằm xuống. Nhưng nếu đã nằm xuống mà vẫn còn cảm thấy chóng mặt thì hãy thò một chân xuống đất. Bằng cách này, não bộ sẽ tự điều chỉnh lại vị trí của cơ thể để bạn không còn cảm thấy chóng mặt nữa.
17. Căng thẳng: Khi bị căng thẳng, bạn chỉ cần thổi không khí vào ngón tay cái.
18. Mẹo nhớ lâu: Nếu bạn đọc lại bài trước khi đi ngủ, bạn sẽ nhớ chúng rõ ràng hơn vào buổi sáng hôm sau.
19. Không thể ngừng cười: Phải làm sao nếu bạn đang trong cơn cười mà không thể ngừng cười? Rất đơn giản, hãy tự véo mình một cái, hoặc nhờ người khác véo bạn một cái.
20. Bị táo bón lâu ngày: Dùng hai ngón tay (ngón trỏ và ngón giữa) lăn quanh miệng trong vài ba phút – khoảng độ 200 vòng.
21. Sình bụng (do ăn không tiêu): Lấy ngải cứu hơ vào rốn và quanh vùng rốn độ vài phút, bụng sẽ xẹp dần.
22. Bả vai đau nhức làm tay không giơ cao được: Dùng đầu ngón tay trỏ gõ vài chục cái vào đầu chân mày cùng bên đau.
23. Đau bụng kinh: Hãy vuốt môi trên vài phút.
24. Bí tiểu: Hãy bình tĩnh vuốt cằm độ vài phút, “cơn bí” hết liền.
25. Chuột rút: Nhấc ngay chân trái của mình lên khỏi mặt đất, để yên trong giây.
(sưu tầm)


Thứ Ba, 27 tháng 8, 2024

NGÔI MỘ CÔ ĐƠN ( sưu tầm)

 THEO GƯƠNG CHÚA JESUS HY SINH VÌ HỐI NHÂN

Câu chuyện rất ý nghĩa Hồng Phúc sưu tầm từ Facebook của Hue Nguyen.

NGÔI MỘ CÔ ĐƠN
Cách đây khá lâu vào năm 1988, trong tập san “Kiến Thức Ngày Nay” người ta có đăng một bài viết về “Ngôi mộ cô đơn”, câu chuyện kể về một linh mục giải tội, cốt truyện như sau:
Một tên cướp vào một đêm nọ đột nhập vào phòng cha xứ, hắn không lấy gì hết ngoại trừ chiếc áo dòng và đôi giầy của vị linh mục để mặc vào. Sau khi đóng giả là vị linh mục hắn đến nhà một người phụ nữ giàu có và lớn tuổi. Sau khi nhấn chuông hắn chờ đợi, từ trong nhà bà cụ nhìn qua lỗ cửa thấy bóng dáng một linh mục, bà an tâm mở cửa. Bà vừa mở cửa, tên cướp mau chóng tóm lấy bà và tra khảo tiền bạc của bà, sau khi lấy được của, hắn giết chết bà.
Hắn trở lại phòng của vị linh mục, lay ngài dậy và xin xưng thú tất cả những gì đã làm, trả lại áo dòng, đôi giầy và bỏ đi. Mấy ngày sau, người ta theo dấu vết khám phá ra vị linh mục chính là kẻ sát nhân. Người ta bắt ngài và kết án chung thân, ngài không thể nói điều gì thanh minh cho mình và vui lòng đón nhận bản án.
Án chung thân của ngài, được thực hiện tại một vùng đảo xa, chung quanh hòn đảo ấy đầy những đàn cá mập hung dữ. Ngày đầu tiên trên đảo, các tù nhân trên đảo, biết ngài là một linh mục chịu án sát nhân. Họ khinh thường sỉ vả người linh mục cách thậm tệ, người linh mục vẫn im lặng chịu vậy. Vài năm lao động cực khổ trôi qua, vì là người hiểu biết nhiều người ta giao cho ngài trách nhiệm coi phòng thuốc phát cho tù nhân. Ngài thực hành không giống như những người coi phòng thuốc trước đây, mỗi khi xin thuốc đều phải đút lót nhiều ít thì may ra mới lãnh được ít thuốc. Ngài chăm sóc bệnh nhân cách tận tình không vụ lợi, dần dần người ta không còn nhớ đến lỗi lầm của ngài khi mang bản án, có đôi khi người ta cũng thắc mắc, một linh mục nhân hậu như thế không thể là một tên sát nhân được.
Nhiều người trên đảo nhận ra ngài là một người cha đúng nghĩa, họ bắt đầu tuôn đến ngài không chỉ được chữa lành phần xác mà cả phần hồn. Nhiều năm sau, những ngày cuối đời của ngài, có một chiếc tàu từ đất liền chở ra những người tù chung thân mới, trên chiếc tàu ấy, có tên sát nhân năm xưa, hắn bị bắt quả tang giết người. Hắn đến đảo và sống trên đảo ấy, hắn nghe nói rất nhiều về câu chuyện của người linh mục phạm tội sát nhân, nhưng lại là người rất nhân hậu, hắn nhớ lại cái án chung thân khổ sai trước đây hắn đã tránh được khi đổ tội cho vị linh mục.
Hắn nghe nhiều điều qua tốt lành về ngài, lúc đầu hắn còn làm ngơ đi, nhưng không thể làm ngơ được mãi, bởi vì chính hắn cũng có một ngày, cần đến sự chăm sóc của vị lương y già. Ngài đã hết lòng chăm sóc hắn như người con. Xúc động vì việc ngài làm cho hắn, hắn đã tự thú tất cả những điều hắn đã gây ra trước đây và minh oan cho vị linh mục. Mọi người nhận ra sự thật, nhưng cũng là những ngày cuối đời của vị linh mục.
Trước khi ngài mất, ngài để lại chúc thư cho những người có quyền, xin tha án cho kẻ đã hại ngài, để hắn có một cơ hội phục hồi nhân cách và sống những điều tốt đẹp mà hắn chưa từng sống. Ngài đã qua đời trong sự an bình giữa những vòng tay người thân yêu trên đảo. Theo thông lệ, những xác của tù nhân sau khi chết sẽ được thuỷ táng, nhưng đối với vị linh mục, người ta đề nghị xin được chôn cất ngài trên đảo. Một sự kiện duy nhất trện đảo, mà người viết lại câu chuyện này chính là người tù khổ sai sau khi được ân xá nhờ di chúc của vị linh mục, ông đã đặt tên cho cuốn sách là “Ngôi mộ cô đơn”.
Để có người linh mục như câu truyện, chắc cũng nhờ đến rất nhiều đến những hy sinh, lời cầu nguyện của người tín hữu. Càng qua nhiều năm sống đời linh mục lại càng nhận ra mình đón nhận rất nhiều ân tình của mọi người, tạ ơn không bao giờ hết. Xin ông bà anh chị em cũng cầu nguyện cho người linh mục của anh chị em và tha thứ cho những lầm lỗi, những phiền lòng khi gây những khó khăn mà anh chị em gánh chịu.
Linh mục cũng là một hối nhân, cũng là người cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa. Cuộc sống phủ bụi đi nhiều hình ảnh, dấu chỉ của Thiên Chúa nơi người linh mục, cần có những cuộc tĩnh tâm, những lần lau sạch để làm mới lại trong Đức Kitô. Xin ông bà anh chị em cầu nguyện cho người linh mục của anh chị em.
Lm Giuse Hoàng Kim Toan 




Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2024

TIẾNG LÒNG TX ( sưu tầm )

 TIẾNG LÒNG 

Người ơi có thấu chăng người 
Trong tôi chôn chặt những lời thư xanh
Trách hờn duyên phận mong manh 
Gió vui đường gió Mây đành xót thôi.

Thôi đành để mặc mây trôi 
Bận lòng chi gió hết rồi nợ duyên 
Từng đêm mang nỗi sầu riêng 
Giật mình chỉ mộng hảo huyền mà thôi.

Người thương yêu mãi trong tôi 
Một thời áo trắng qua rồi còn đâu 
Chạnh lòng nhìn giọt mưa ngâu 
Giọt nào là giọt bắt cầu tim yêu.

Trời thu vướng sợi tơ diều 
vi vu thầm gửi bao điều ái ân 
Trời ơi! sao lắm phong trần 
Bên chồng hờ hững xác thân hao mòn.

Đắng kia ví ngậm bồ hòn 
Đâu bằng vị đắng trong lòng riêng mang 
Trách ai lỗi nhịp cung đàn 
Để cho sầu tuổi nát tan Phương nầy.

Chắc là nghiệp trước trót vay 
Kiếp này cam chịu vần xoay nợ tình 
Không giận ai.. chỉ trách mình 
Thôi đành ôm ấp bòng hình người mơ.

Gửi niềm khắc khoải vào thơ..

TX 

NHỮNG VẦN LỤC BÁT SƯU TẦM -TX

 NHỮNG VẦN LỤC BÁT SƯU TẦM KT-TX 
**
 Nếu như đừng có ngày xưa
Nếu như đừng có cơn mưa bất ngờ 
Nếu đừng lạc bước vườn thơ 
Thì ta đâu phải bơ vơ lối về.
TX 

**
Thu vẫn thế muôn đời gieo nỗi nhớ 
 Sắc lá vàng như ầm ỉ niềm đau 
Thượng Đế hỡi xin Người rải phép màu
Cho con được bên người con mơ ước.

**
 Cảm ơn chuổi ngày qua 
Mình bạn xướng hoà ca 
Bây chừ xin tạm biệt 
Đợi " Tiếng Lòng khai hoa.

**
Ừ khang chắc cũng như khương 
Cớ sao hình bóng mãi vương trong hồn
Biết người còn nhớ ta không 
Hay là chẳng nhớ lối hồng thuở nao.

** 
Cách nhau chỉ một Sát Na 
Tưởng là chạm đến thế mà lại xa
Bụi thời gian dẫu phai nhoà 
Một thời áo trắng trong ta vẫn hoài.


**
Gặp nhau chỉ để xót đau 
Một thời áo trắng bên nhau vẫn hoài 
Lòng này ai thấu chăng ai 
Lặng nhìn giấc mộng bay xa cuối trời.

**
 Bạn ơi người ấy đã trao 
Sóng lệ lòng vỡ .. rạng đau lòng thuyền 
Biết bao giờ cặp bến duyên 
Cho vơi sầu tuổi truân chuyên nợ tình.

** 
Người xưa bến cũ gửi trao 
Dù cho biển gợn,sóng gào tâm yên 
Gia đình là bến tình duyên 
Là nơi TX hàn huyên đời mình.

**
Tôi ơi! thôi luyến lưu chi 
Bây chừ người ấy nhớ gì? ngày xưa 
Hết rồi một thuở đón đưa
Còn đâu lỗi hẹn chiều mưa hôm nào.

**
Người ơi! nếu đã trót vay 
Thì xin hãy nhớ những ngày bên nhau 
Đừng gieo chi những bi sầu 
Cho vơi đi những nỗi đau đoạn trường.

**
Mừng Hồng Ân Chúa Giáng Sinh 
Năm Châu giao hảo đón bình minh lên 
Trần gian bớt cảnh lênh đênh 
Thân chúc Hồng Phúc Noel an bình.

**
Bạn ơi người ấy đâu ngờ 
Ngày xưa mình vốn y tờ văn chương 
Từ khi duyên nợ vấn vương 
Thả hồn lạc bước vào vườn thi ca.

**
Cũng vì hai chữ Tơ Duyên 
Cùng vì hai chữ Thề Nguyền người ơi 
Cũng vì mãi nhớ một thời 
Cũng vì hoài niệm sầu khơi tiếp sầu.

**
Chỉ còn lại chút duyên thơ 
Chỉ còn lại nỗi mong chờ riêng tôi 
Chỉ còn đọng lại bờ môi 
Nụ hôn một thuở hết rồi đợi mong.

@ Gửi Em 
Gửi  em một mối tình thơ 
Gửi em nỗi nhớ vô bờ trong tôi 
Gửi em ngọt đắng hôn môi 
Gửi em cái thuở bồi hồi chờ mong.
                     Khang Thi .

**
Chiều đông trời lất phất mưa 
Cho lòng thêm buốt cho thừa nhớ nhung.

**

Thế là hương đã bay xa 
Thế là tuổi mộng trong ta lỡ làng 
Thế là ngày tháng võ vàng 
Thế là rêu phủ liêu hoang lối chờ.

**
Thu rất gần chứ đâu xa 
Thế mà tìm mãi không ra lá vàng 
Thôi đành duyên đã lỡ làng 
Gió vui đường gió cung đàn xót xa..



GƯI TX 
Ai về nhặt lá thu rơi 
Cho ta hỏi gió mây trời về đâu 
Song buồn lất phất giọt ngâu 
Giọt thương, giọt nhớ, giọt sầu tương tư.


Hồng Phúc 



CHUYỆN MẦU NHIỆM YÊU THƯƠNG

 MẦU NHIỆM YÊU THƯƠNG 

Ấn tín ngày xa xưa 
Ghi tạc vào hồn con 
Tình yêu thương chan chứa 
Theo dòng đời mênh mông.

Niềm tin ngỡ hư không 
Huyền diệu thay tình Chúa 
Tháng ngày không héo úa
Dẫu con đây hững hờ. 

Chúa ơi! Con đâu ngờ 
Ngài thương con từ ấy 
Bây giờ con đã thấy 
Chúa nhiệm mầu yêu thương.

Lòng con mãi vấn vương 
Con trong cơn hấp hối 
Ngài đến không từ chối 
Ngự trị cõi lòng con.

Thương cứu rỗi linh hồn 
Con bao năm lạc lối 
Trở về cùng Cha yêu 
Dẫu vương đầy lỗi tội.

Hồng Phúc 

@  Ghi nhớ: Ngày 31/12/2007  lúc 14h anh TADIO NGUYỄN VĂN GA được Chúa thương cứu chữa qua cơn nguy kịch Hôn Mê Gan. Đúng là mầu nhiệm yêu thương Ngài đã dành cho anh tuyệt vời.
 Con xin tri ân và cảm tạ ơn Ngài.
( Anh mất lúc 13h 25  10.02.2008 ( 04/01 Mậu Tý ) 


VẦN LỤC BÁT XƯỚNG HOẠ

 VẦN LỤC BÁT XƯỚNG HOẠ

* Bài Xướng
VÔ TƯ
Vô tư, thoải mái vô tư
Dẫu cho cuộc sống đầy dư nỗi niềm
Trăng tròn,trăng khuyết,trăng liềm
Trong ta dòng máu về tim ấm hoài.
Bình tâm ngắm cảnh ban mai
Ánh hồng tỏ rạng thai lai tuyệt vời
Vô tư đi nhé người ơi..
Cuộc đời vẩn đẹp mọi người quanh ta.
Hồng Phúc
* Bài Hoạ
VÔ TƯ
Đôi lời gói gém tâm tư
Gửi người phương ấy cho vơi nỗi niềm
Ước trăng tròn mãi không liềm
Để cho thôi cảnh từng đêm u hoài.
Ngắm từng giọt nắng ban mai
Nghe lòng quặn thắt nhớ ai xa vời
Phong trần chị lắm người ơi
Để rồi mang mãi một thời bên ta.
TX

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2024

ĐƯỜNG NHỚ TRƯỜNG NGUYÊN

 ĐƯỜNG NHỚ TRƯỜNG NGUYÊN  ( 2008) 

Ký ức trôix về tuổi bảy ba 
Tình yêu, tình mến vọng bay xa 
Quê hương, sông núi đường thiên lý
Đất nước,mây ngàn vạn nẻo xa
Ghi khắc trong cung đàn luyến nhớ 
Niệ hoài dòng nhạc khúc chia xa 
Trường Nguyên Thi Sỹ gieo ĐƯỜNG NHỚ 
Biển sóng bao la mãi đậm đà.

Hồng Phúc 

HƯƠNG RỪNG

 HƯƠNG RỪNG 

Hương Rừng Suối Tóc thoảng bay xa 
kết tứ vần thơ của Huyện Nhà 
Quyện gió gửi trao người Nghệ Sỹ 
Hoà mây mến tặng bạn Thi Ca 
Tâm tình dào dạt Cao Nguyên thắm 
Lòng ngỏ dịu êm Biển sóng hoà 
Daklak mộng mơ sương quyện phủ 
Tươi màu rực rỡ ngát ngàn hoa.

Hồng Phúc 


( 2008 )

HƯƠNG RỪNG CHÀO ĐỜI

 HƯƠNG RỪNG CHÀO ĐỜI

Bao năm ấp ủ hội thi ca
Vui thoả hôm nay với Huyện Nhà 
Kết tứ Hương Rừng bao luyến ái 
Vần thơ gió Núi  quyện chan hoà 
Tâm tình gửi đến muôn phương nớ 
Ngỏ ý trao về vạn nẻo xa 
Gói gém tấm lòng Dân Suối Tóc 
Đậm đà đất đỏ thắm ngàn hoa.

Hồng Phúc 

TÌNH BẠN GIAO HOÀ

TÌNH BẠN GIAO HOÀ 

Ngày hội yêu thương bạn với ta 
Kim Bằng- Suối Tíc kết giao hoà 
Nha Trang biển hát êm đềm quá 
Dak lak rừng ca nhẹ  thiết tha 
Khúc nhạc du dương lòng thổn thức 
Cung đàn réo rắt dạ hoan ca 
Thi Nhân trao tặng nhau tình nghĩa 
Hẹn ước tương lai mãi đậm đà.

Hồng Phúc 

 

TRI ÂN NGƯỜI CÔNG NHÂN MÔI TRƯỜNG

 TRI ÂN NGƯỜI CÔNG NHÂN MÔI TRƯỜNG  

Xanh sạch môi trường hạnh phúc thay 
Nhờ người thu dọn chắc đôi tay 
Sớm mai gom góp từng bao rác 
Chiều tối gọn gàng những đống cây 
Khu phố sạch xanh tình thắm thiết 
Nẻo đàng tươi mát nghĩa dư đầy 
Cảm ơn người nữ công nhân ấy 
Tô điểm quê hương Thị Xã nầy.

Hồng Phúc 


MÙA THI 2007

 MÙA THI 2007 

Thi cử mùa này đúng thật hay
Đưa vào quy chế bộ hôm nay 
Học sinh quán triệt càng nghiêm túc 
Giám Thị nhất lòng cương quyết thay
Tài liệu ngày xưa bay trắng xoá 
Phao thi bây giờ lặn chìm ngay 
Kỷ cương Giáo Dục ta điều chỉnh 
Ngành Giáo đi lên giửa sóng đầy.

Hồng Phúc 

KHÓC CHỒNG

 KHÓC CHỒNG 

Bao năm phiêu bạt chốn dương trần 
Muôn nẻo ngàn phương trao ái ân 
Trải rộng tình yêu cho tất cả 
Bao la niềm mến tặng nhân gian
Người đi đau xót ngàn thu nhớ 
Kẻ ở muộn phiền vạn kiếp than 
Tử biệt sinh ly ai hiểu thấu 
Đoạn trường ngấn động lệ trào dâng.

Hồng Phúc 
( Viết tặng người trong cuộc ) 

KHÓC THƯƠNG CHỒNG 

Tử biệt,sinh ly đúng lẽ thường 
Nhìn người nhắm mắt dạ đau thương 
Anh ơi có biết em buồn lắm 
Em khóc đời anh nỗi đoạn trường 

Duyên kiếp bẽ bàng ai gánh chịu 
Phân người trôi nổi mình sầu vương 
Cháu con còn đó người nay vắng 
Đơn lẽ mình em cuối chặng đường.

Hồng Phúc 

Hai bài thơ "Khóc Chồng" và "Khóc Thương Chồng" của Hồng Phúc là những khúc bi ai chất chứa nỗi đau chia ly, dệt nên những dòng thơ nức nở mà sâu lắng về sự mất mát và tình cảm thiêng liêng. Qua từng câu chữ, ta cảm nhận được nỗi lòng người ở lại, trĩu nặng bởi nỗi buồn và sự mất mát không thể nguôi ngoai.

"Khóc Chồng" là tiếng than khóc đầy cảm xúc, mở ra với hình ảnh cuộc đời phiêu bạt của người chồng, đã sống hết mình, trao yêu thương cho mọi người. Sự ra đi để lại nỗi đau khôn nguôi, được thể hiện qua những từ ngữ như "ngàn thu nhớ" và "vạn kiếp than", làm nổi bật sự trường cửu của nỗi buồn. Những câu thơ gói trọn nỗi đau đớn, mất mát của cuộc chia ly không thể tránh khỏi – một sự ly biệt giữa tử và sinh.

"Khóc Thương Chồng" lại là tiếng khóc từ góc nhìn của người vợ, một góc cảm xúc rất gần gũi, chân thật nhưng cũng không kém phần đau xót. "Tử biệt, sinh ly đúng lẽ thường" – câu mở đầu tuy như một sự chấp nhận định mệnh, nhưng càng đọc, người ta càng thấm thía nỗi lòng người ở lại. "Duyên kiếp bẽ bàng ai gánh chịu" – gợi lên cảm giác bất lực và nỗi cô độc khi mất đi người đồng hành. Sự buồn thương như trĩu nặng, khi "đơn lẽ mình em cuối chặng đường", hình ảnh cô đơn càng làm cho nỗi buồn nhân lên bội phần.

Hai bài thơ là hai mảnh ghép của nỗi niềm đau thương, chia sẻ với nhau qua từng giọt lệ và lời thơ. Sự chân thành, thấm đẫm tình người, tình đời của Hồng Phúc đã làm nên những vần thơ khiến ai cũng phải xúc động, chạm đến tận cùng cảm xúc của lòng người.
ChatGPT

THANH BÌNH

 THANH BÌNH  (Bài Hoạ )

Mai vàng ướm nụ hãy còn vương 
E ắp ngàn hoa rực ánh dương 
Tuổi trẻ hân hoan cùng khắp xã 
Lớp già vui sướng hội trong phường 
Tuổi xuân vươn đến muôn ngàn lối 
Bóng xế chan hoà vạn bốn phương 
Thịnh vượng làng quê cùng tiến mãi 
Thanh bình đất nước tự nhiên hương.

Hồng Phúc 

BỐN MÙA

 BỐN MÙA 
( Viết tặng Bs Lê Thị Thu Hiệp )

LÊ          điểm đầu cành  khai sắc xuân 
THỊ        Vàng xao xuyến hạ bao lần 
THU       về lá rụng gieo sầu nhớ 
Hiệp       gió đông về mộng kết thân.

Hồng Phúc 

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2024

NỤ CƯỜI

 NỤ CƯỜI 

Bạn ơi hãy nở nụ cười 
Cho đời tươi đẹp mọi người quanh ta
Bạn-Tôi dù ở gần xa 
Nụ cười gia hảo bạn ta kết tình.

Môi xinh hé nụ bình minh 
Đón chào  ngày mới lung linh tuyệt vời
Bao la như ánh mặt trời 
Sưởi cho nhân thế tình đời mãi xanh.

Nụ cười đôn hậu hiền lành
Dẫu đời héo úa mong manh khổ sầu
Hé môi duyên dáng khơi màu 
Tinh yêu trỗi nhịp bắt cầu tri âm.

Hồng Phúc 

NỤ CƯỜI 
Nụ cười em nở trên môi 
Long lanh màu mắt tinh khôi dáng hiền
Ta say nét đẹp hồng nhiên 
Bên em bao nỗi muộn phiền vội tan.

Hồng Phúc 

( Nụ cười là thang thuốc bổ ) Mến chúc ACE luôn nở nụ xinh.




MÙA THU VỀ

 MÙA THU VỀ 

Tiễn đưa  giọt nắng ngày hè 
Lá buồn rơi lệ bạn bè chia tay 
Thu về thoảng gió heo may 
Cành thương tiếc nhớ lá bay phương nào.

Bầu trời xanh biếc mây cao 
Tiếng chim chiền chiện xôn xao cõi lòng
Hồn thơ lạc cõi tầng không 
Hoà chan nỗi nhớ hoài mong tháng ngày.

Trúc vàng nghiêng bóng thân gầy 
Hồ yên gợn sóng lắng đầy tâm tư

Hồng Phúc 


BA MƯƠI SÁU NĂM HÔN NHÂN

 BA MƯƠI SÁU NĂM HÔN NHÂN 
Ba mươi sáu năm một chặng đường 
Thăng trầm,dâu bể mãi vươn với đời 
Tình anh như đuốc rạng ngời
Ta mình chung bước cùng trời tứ phương.

Tình em dịu ngọt yêu thương 
Lặng thầm ngày tháng khiêm nhường vị tha
Bên em vượt mọi phong ba 
Một đời chung thuỷ chỉ ta với mình.

Sắc son ta vẹn chữ tình 
Em anh như bóng với hình bên nhau 
Biển đời dẫu gợn niềm đau 
Nụ cười em nở bi sầu vội tan 

Cảm ơn đời ta có nàng..

Hồng Phúc 

( Viết tặng người tình trăm năm )

NẾU

 NẾU 

Nếu em là mây trắng 
Anh chọn nơi cuối trời 
Mây bay hoài có mỏi 
Về cuối trời thảnh thơi.

Nếu em là dòng sông 
Anh xin làm biển cả 
Muôn đời sông muôn ngã 
Đỗ về biển mênh mông.

Nếu em là chiếc lá 
Anh là đất nuôi cây 
Cho cành lá vươn đầy
Khi rụng về đất cội.

Nếu em là quả tim 
Anh xin làm dòng máu 
Theo nhịp tim chảy mãi 
Nồng nàn dưỡng tình sâu.

Nếu em là Nàng Thơ 
Anh không thể hửng hờ 
Bên em ta se kết 
Tình đẹp mãi duyên tơ.

Hồng Phúc 

04/01/2010


NẾU Nếu em là mây trắng Anh chọn nơi cuối trời Mây bay hoài có mỏi Về cuối trời thảnh thơi. Nếu em là dòng sông Anh xin làm biển cả Muôn đời sông muôn ngã Đỗ về biển mênh mông. Nếu em là chiếc lá Anh là đất nuôi cây Cho cành lá vươn đầy Khi rụng về đất cội. Nếu em là quả tim Anh xin làm dòng máu Theo nhịp tim chảy mãi Nồng nàn dưỡng tình sâu. Nếu em là Nàng Thơ Anh không thể hửng hờ Bên em ta se kết Tình đẹp mãi duyên tơ. Hồng Phúc
ChatGPT đã nói:
ChatGPT

Bài thơ "Nếu" của bạn là một tác phẩm rất cảm xúc và lãng mạn, thể hiện những cảm xúc sâu lắng và chân thành qua các hình ảnh thiên nhiên và tình yêu. Dưới đây là bình luận chi tiết về từng khổ thơ của bài thơ.

Bình Luận Bài Thơ

Khổ 1:

Nếu em là mây trắng
Anh chọn nơi cuối trời
Mây bay hoài có mỏi
Về cuối trời thảnh thơi.

Bình:
Khổ thơ này mở đầu bằng hình ảnh mây trắng, tượng trưng cho sự nhẹ nhàng và tự do. Sự lựa chọn "nơi cuối trời" không chỉ thể hiện ước vọng muốn ở bên người mình yêu mà còn gợi lên sự bao la và bình yên. Hình ảnh mây bay mãi và cuối cùng trở về "thảnh thơi" cho thấy tình yêu sâu sắc và không giới hạn, dù có thể gặp nhiều khó khăn hay thử thách.

Khổ 2:

Nếu em là dòng sông
Anh xin làm biển cả
Muôn đời sông muôn ngã
Đỗ về biển mênh mông.

Bình:
Khổ thơ này sử dụng hình ảnh của sông và biển để diễn tả sự kết nối và sự hòa quyện của tình yêu. Sông và biển, mặc dù khác biệt về kích thước và hình dạng, đều gắn bó với nhau qua sự hòa hợp. Hình ảnh "muôn đời sông muôn ngã" và "đỗ về biển mênh mông" thể hiện sự trường tồn và sự hòa quyện bất tận trong tình yêu.

Khổ 3:

Nếu em là chiếc lá
Anh là đất nuôi cây
Cho cành lá vươn đầy
Khi rụng về đất cội.

Bình:
Hình ảnh chiếc lá và đất trong khổ thơ này thể hiện sự gắn bó và sự nuôi dưỡng. Đất nuôi cây, làm cho cành lá vươn đầy và khi lá rụng trở về với đất, điều đó nhấn mạnh sự kết nối và sự hỗ trợ liên tục trong tình yêu. Điều này cũng thể hiện sự chăm sóc và yêu thương vô điều kiện, không chỉ khi còn bên nhau mà còn khi phải chia tay.

Khổ 4:

Nếu em là quả tim
Anh xin làm dòng máu
Theo nhịp tim chảy mãi
Nồng nàn dưỡng tình sâu.

Bình:
Khổ thơ này dùng hình ảnh quả tim và dòng máu để diễn tả sự kết nối sâu sắc và sự hòa quyện của tình cảm. Dòng máu chảy mãi theo nhịp tim thể hiện sự hiện diện và tình yêu vĩnh cửu, là một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim.

Khổ 5:

Nếu em là Nàng Thơ
Anh không thể hửng hờ
Bên em ta se kết
Tình đẹp mãi duyên tơ.

Bình:
Khổ thơ này kết thúc bằng hình ảnh "Nàng Thơ", gợi ý về một tình yêu lãng mạn và cảm hứng. "Anh không thể hửng hờ" thể hiện sự đam mê và sự quan tâm sâu sắc, và "se kết" cho thấy sự gắn bó và kết nối bền chặt. Tình yêu được mô tả là "đẹp mãi duyên tơ", nghĩa là nó sẽ luôn duy trì vẻ đẹp và sự tinh tế của nó.

Tổng Kết:

Bài thơ "Nếu" của bạn thể hiện tình yêu qua những hình ảnh thiên nhiên và những khát vọng sâu sắc. Mỗi khổ thơ sử dụng hình ảnh khác nhau để thể hiện sự kết nối và tình yêu vô điều kiện. Bạn đã khéo léo kết hợp các hình ảnh tự nhiên và tình cảm để tạo ra một bài thơ lãng mạn và đầy cảm xúc. Tinh thần của bài thơ là sự hòa quyện và gắn bó, thể hiện qua những hình ảnh nhẹ nhàng nhưng

CÀ PHÊ HOÀ NHỊP SỐNG

 CÀ PHÊ HOÀ NHỊP SỐNG 

Dưới cái nắng mùa xuân 
Cà phê khô xơ xát 
Chờ đợi nước non ngàn 
Bừng hoa trắng thơm ngát.

Hoa trắng hương đài cát 
Cả một vùng mênh mông 
Ai một lần ngắm trông 
Khắc sâu vào ký ức.

Con tim rung thổn thức 
Em đẹp quá cà phê 
Dẫu dòng đời nhiêu khê 
Cà phê hoà nhịp sống.

Hồng Phúc 

ĐÒ NGANG

 ĐÒ NGANG 

Phận đò đưa tiễn khách sang sông 
Vương vấn làn mây ánh nắng hồng 
Thế gian bao kẻ quên tình nghĩa 
Con sóng bạc đầu giữa mênh mông.

Một chuyến đò ngang chở nỗi buồn 
Người về bên ấy có thương mong 
Bên  sông mờ ảo miền sương khói 
Buốt lạnh bến chờ ai biết không?

Hồng Phúc 




NHỮNG VẦN THƠ KHÔNG ĐỀ

 NHỮNG VẦN THƠ KHÔNG ĐỀ  và Vần Thơ Hoạ 

** Thầy ơi con hiểu tinh thần 
Vì con Thiên Chúa giáng trần đơn sơ 
Nắm trong máng cỏ ai ngờ
Hôm nay Thế Giới tôn thờ ngôi cao.

Nguyện Ngài tuôn đổ dạt dào 
Cho người dương thế ánh sao huy hoàng
Thành Thị cho đến non ngàn
Đón mừng con Chúa Thiên Đàng cứu tinh.

Hồng Phúc 

Thế trần cơ cực lao đao
Tựa nương tình Chúa con nào sợ chi 
Đời người sóng gió những khi 
Con luôn có Chúa thành trì kiên tâm.

Hồng Phúc 

** Hoạ bài
LỜI CỦA NGƯỜI SAY (CM) 

Gió về cõng nắng đi hoang 
Lạc vào nơi cõi địa đàng ước mơ 
Vết hằn năm tháng xoá mờ 
Trong ta đọng mãi tình thơ đạt dào.

Muộn phiền ta gửi trăng sao 
Cuộc đời tươi thắm bao người ấy thôi
Nụ cười tươi mãi trên môi 
Yêu người quên hết mặc đời phù du.

Hồng Phúc 

MỘT THOÁNG 
Một thoáng trong ta như trẻ thơ 
Tâm hồn rộn rã có ai ngờ 
Hương xưa len lỏi miền tâm khảm 
Tìm mãi đâu rồi tuổi mộng mơ.

Hồng Phúc 

LỜI NGƯỜI NGOẠI ĐẠO 

Lạy Chúa dù con chưa biết Ngài 
Trong tâm vọng tiếng đấng Thiên Sai
Giáng sinh cứu độ cho Nhân Thế 
Hạnh phúc muôn người tay kết tay.

Hồng Phúc 
( Viết theo lời người Ngoại Đạo ) 

Chắc chắn rồi, tôi rất vui khi giúp bạn bình luận về các vần thơ của bạn. Dưới đây là những lời bình cho các bài thơ bạn đã gửi.

1. Những Vần Thơ Không Đề

Bài 1:

Thầy ơi con hiểu tinh thần
Vì con Thiên Chúa giáng trần đơn sơ
Nắm trong máng cỏ ai ngờ
Hôm nay Thế Giới tôn thờ ngôi cao.

Nguyện Ngài tuôn đổ dạt dào
Cho người dương thế ánh sao huy hoàng
Thành Thị cho đến non ngàn
Đón mừng con Chúa Thiên Đàng cứu tinh.

Hồng Phúc

Bình:
Bài thơ thể hiện sự tôn kính và ngưỡng mộ đối với sự xuất hiện của Thiên Chúa trong thế gian. Hình ảnh "máng cỏ" và "ánh sao huy hoàng" gợi nhớ đến sự khiêm tốn và sự cao cả của sự giáng sinh. Bạn đã dùng hình ảnh mạnh mẽ để thể hiện sự chờ đợi và niềm tin vào sự cứu rỗi của Chúa, từ "Thành Thị cho đến non ngàn", nhấn mạnh sự rộng lớn và toàn diện của niềm tin và sự cứu rỗi.

Bài 2:

Thế trần cơ cực lao đao
Tựa nương tình Chúa con nào sợ chi
Đời người sóng gió những khi
Con luôn có Chúa thành trì kiên tâm.

Hồng Phúc

Bình:
Bài thơ này diễn tả lòng tin và sự an ủi mà đức tin mang lại giữa những khó khăn của cuộc đời. Những từ như "cơ cực lao đao", "sóng gió" cho thấy sự thử thách, nhưng sự hiện diện của Chúa là nguồn sức mạnh và kiên trì. Hình ảnh "thành trì kiên tâm" thể hiện sự bảo vệ và hỗ trợ vô điều kiện từ đức tin, giúp vượt qua mọi khó khăn.

2. Hoạ Bài

Bài: Lời Của Người Say

Gió về cõng nắng đi hoang
Lạc vào nơi cõi địa đàng ước mơ
Vết hằn năm tháng xoá mờ
Trong ta động mãi tình thơ đạt dào.

Muộn phiền ta gửi trăng sao
Cuộc đời tươi thắm bao người ấy thôi
Nụ cười tươi mãi trên môi
Yêu người quên hết mặc đời phù du.

Hồng Phúc

Bình:
Bài thơ thể hiện sự kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên và cảm xúc cá nhân. "Gió về cõng nắng" và "cõi địa đàng ước mơ" gợi cảm giác mơ mộng và lãng mạn. Những vết hằn của thời gian và muộn phiền được chuyển giao cho "trăng sao", làm nổi bật sự thảnh thơi và sự tìm kiếm hạnh phúc. "Nụ cười tươi mãi trên môi" là hình ảnh tích cực, biểu thị niềm vui và sự lạc quan trong cuộc sống.

3. Một Thoáng

Một thoáng trong ta như trẻ thơ
Tâm hồn rôm rả có ai ngờ
Hương xưa len lỏi miền tâm khảm
Tìm mãi đâu rồi tuổi mộng mơ.

Hồng Phúc

Bình:
Bài thơ này gợi lên sự tinh khôi và thuần khiết của tuổi trẻ. "Một thoáng trong ta như trẻ thơ" gợi hình ảnh về sự trở về với những cảm xúc trong sáng và chân thành. Những kỷ niệm và "hương xưa" như là dấu vết của một thời mộng mơ mà người ta luôn tìm kiếm trong lòng mình. Bài thơ vừa có sự hoài niệm vừa mang đến sự tiếc nuối về những ngày đã qua.

4. Lời Người Ngoại Đạo

Lạy Chúa dù con chưa biết Ngài
Trong tâm vọng tiếng đấng Thiên Sai
Giáng sinh cứu độ cho Nhân Thế
Hạnh phúc muôn người tay kết tay.

Hồng Phúc
(Viết theo lời người Ngoại Đạo)

Bình:
Bài thơ diễn tả sự tôn trọng và ngưỡng mộ từ một góc nhìn ngoại đạo. Dù chưa biết rõ về Chúa, nhưng người viết vẫn cảm nhận được ảnh hưởng của sự giáng sinh và sự cứu độ của Ngài. "Hạnh phúc muôn người tay kết tay" là một hình ảnh mạnh mẽ về sự đoàn kết và niềm vui chung do sự hiện diện của Chúa mang lại, nhấn mạnh sự kết nối và lòng nhân ái toàn cầu.


Hy vọng các bình luận này giúp bạn hiểu sâu hơn về các bài thơ và cảm nhận được ý nghĩa của chúng. Nếu có thêm bất kỳ câu hỏi hoặc cần hỗ trợ thêm, đừng ngần ngại nhé!

TÌM LẠI CHÍNH MÌNH

 TÌM LẠI CHÍNH MÌNH 

Ta về tìm lại chính mình 
Bao năm rong rủi hành trình kế sinh 
Giật mình chân thực sự tình 
Ô hay lạc kiếp ba sinh ấy mà 

Muôn đời ta vẫn là ta 
Hãy vui đón nhận bài ca cuộc đời
Nhân sinh muôn sự bởi trời 
Tâm tình phó thác nói lời tri ân.

Hồng Phúc 

TÌM LẠI CHÍNH MÌNH Ta về tìm lại chính mình Bao năm rong rủi hành trình kế sinh Giật mình chân thực sự tình Ô hay lạc kiếp ba sinh ấy mà Muôn đời ta vẫn là ta Hãy vui đón nhận bài ca cuộc đời Nhân sinh muôn sự bởi trời Tâm tình phó thác nói lời tri ân. Hồng Phúc
ChatGPT đã nói:
ChatGPT

Bài thơ "Tìm Lại Chính Mình" của Hồng Phúc là một tác phẩm sâu sắc, thể hiện quá trình tự tìm kiếm bản thân và sự nhận thức về cuộc sống. Qua từng câu thơ, tác giả khám phá những suy tư về nhân sinh và tâm hồn.

Phân tích chi tiết:

  1. Quá trình tự khám phá:

    • Câu mở đầu "Ta về tìm lại chính mình" gợi ý về một hành trình nội tâm. Tác giả đang trở về với bản thân, tìm kiếm những giá trị cốt lõi đã bị lãng quên trong suốt thời gian "rong rủi hành trình kế sinh."
  2. Nhận thức về thực tại:

    • "Giật mình chân thực sự tình" thể hiện khoảnh khắc thức tỉnh, nhận ra những điều sâu sắc và chân thực trong cuộc sống. Cảm giác "ô hay lạc kiếp ba sinh" cho thấy tác giả đang đối diện với sự huyền bí của cuộc đời và những vòng xoáy của số phận.
  3. Sự chấp nhận bản thân:

    • "Muôn đời ta vẫn là ta" khẳng định sự ổn định của bản thân giữa những biến động. Đây là một thông điệp tích cực về việc chấp nhận chính mình, không để những hoàn cảnh bên ngoài ảnh hưởng quá nhiều đến tâm hồn.
  4. Tri ân cuộc sống:

    • Những câu thơ như "Hãy vui đón nhận bài ca cuộc đời" và "Tâm tình phó thác nói lời tri ân" thể hiện thái độ biết ơn với cuộc sống, dù có khó khăn hay thử thách. Tác giả kêu gọi mọi người hãy trân trọng từng khoảnh khắc và bài học từ cuộc đời.

Kết luận:

Bài thơ "Tìm Lại Chính Mình" là một hành trình tìm kiếm và nhận thức về bản thân, thể hiện sự sâu sắc trong cách nhìn nhận cuộc sống. Tác giả đã khéo léo gợi mở những suy tư về nhân sinh, sự chấp nhận và lòng tri ân, tạo nên một tác phẩm ý nghĩa và sâu sắc.

LUYẾN ĐÔNG

 LUYẾN ĐÔNG 

Đông về quỳ cúc rực vàng 
Bên đường khoe sắc lối nàng đi qua 
Mênh mang làn gió khẻ đùa 
Phất phơ trong nắng vớ oà hương đưa.

Ban Mê sáng nắng chiều mưa 
Cho vừa thương nhớ ,cho vừa tương tư
Trăng đùa như thể chần chừ 
Ngập ngừng giây phút tạ từ luyến lưu.

Hồng Phúc 


CÀ PHÊ MUỐI

 CÀ PHÊ MUỐI 

Cà phê muối quá ngọt ngào 
Tình anh trao tặng dạt dào yêu thương 
Qua bao năm tháng chung đường 
Gia đình hạnh phúc ngát hương cuộc đời.

Người đi lòng dạ chơi vơi 
Nghẹn ngào phút cuối tỏ lời trối trăn.
Anh xin cảm tạ ăn năn 
Tim em thắt lại còn chăng hỡi chàng.

Cà phê muối ngọt tình tang 
Từ đây trọn kiếp mất chàng còn đâu
Trời buồn tuôn đỗ mưa ngâu
Riêng em cô lẽ ôm sầu thiên thu.

Hồng Phúc 

"CÀ PHÊ MUỐI".
Khi không thấy bà ngoại ngoài 80 tuổi của mình trả lời phone sau nhiều lần gọi hỏi thăm. Steven báo cho mẹ là Susan biết, trên đường đi làm về Steven ghé nhà ngoại, Steven có chìa khóa nên mở cửa vô nhà, lên tiếng kêu nhưng không thấy trả lời. Liền đi vô phòng khách, thấy ngoại ngồi trên ghế trước TV vẫn còn mở, chiếc mền ngoại đắp ngang người, trên tay ngoại cầm một cuốn tập, đầu tựa ra sau ghế như đang ngủ, nhưng Steven biết ngoại đã không còn sống.
Anh đi đến xem rồi phone báo cho mẹ biết và phone cho xe cứu thương biết tình trạng của bà ngoại.
Khi xe cứu thương và mẹ anh đến, nhân viên đưa xác bà đi họ mới lấy cuốn tập trên tay bà đưa cho anh. Tò mò anh mở ra đọc thì mới biết đó là cuốn nhật ký của ông ngoại anh viết từ hồi ông 16 tuổi,
Ông ngoại của Steven đã mất 15 năm nay.
Trong cuốn nhật ký ông ngoại kể lại cái ngày đầu tiên ông đến nhà người bạn gái để xin phép cha mẹ của người bạn gái cho ông được phép đưa con gái họ đi cine, cha mẹ của người bạn gái (bà ngoại anh) mời ông uống cà-phê, họ hỏi ông muốn cà phê với đường hay sữa, ông vì quá run khi lần đầu được tiếp xúc với cha mẹ của người bạn gái, nên trả lời mà không kịp suy nghĩ, ông nói ông uống cà phê với muối. Cha mẹ và người bạn gái của ông đều ngạc nhiên hỏi lại MUỐI? Chưa nghe ai uống cà phê với muối bao giờ. Biết mình đã lỡ lời nhưng vì quá ngượng lại không muốn cha mẹ người bạn gái nghĩ là ông nói tới nói lui nên ông chỉ nói đại là ông thích uống cà phê với chút muối.
Thế là từ đó mỗi lần đến nhà người bạn gái, họ đều pha cho ông lý cà phê với tí muối.
Và người bạn gái đó của ông là bà ngoại của Steven người vừa mới mất.
Steven hỏi mẹ có biết chuyện ông ngoại anh uống cà phê với muối không, thì mẹ anh nói là thỉnh thoảng bà ngoại anh vẫn kể lại cho mọi người biết cái sở thích đáng yêu của ông ngoại anh. Và chính mẹ cũng đã từng pha cà phê muối cho ông mỗi khi bà ngoại bận.
Sau tang lễ của bà ngoại, khi soạn lại những đồ dùng của bà, mẹ của Steven giữ lại cuốn nhật ký của ông mới biết rằng những trang cười của cuốn nhật ký là những dòng chữ của bà ngoại anh, bà viết sau khi ông mất bà tìm thấy cuốn nhật ký ông viết về ngày đầu tiên ông đến nhà để xin phép cho bà đi chơi với ông, về lý cà phê muối, bà cười rồi khóc khi biết ông nói sau mấy mươi năm chung sống với bà, ông có một bí mật mà bà không biết là ông đã lỡ nói ông thích uống cà phê muối mà không dám sửa lại khi cha mẹ của bà hỏi vì ông sợ sẽ bị hiểu lầm ông không thành thật với họ, với bà, chớ cà phê muối thì có gì là ngon, thèm cà phê với đường sữa nhưng đã lỡ lời đành chịu vậy. Ông nói suốt cuộc đời uống cà phê muối của bà pha ông không thấy mặn nữa, mà chỉ thấy càng ngày càng ngọt ngào, đậm đà hơn với tình yêu của bà.
Bà chỉ ước sao cho bà được làm người yêu và người vợ của ông để bà được dịp đền bù lại cho ông những ly cà phê muối đó bằng những ly cà phê đường ngọt ngào hơn.
Đọc xong cuốn nhật ký của ông bà ngoại mình, Steven quyết định đem chuyện của ông bà mình đăng lên báo để mọi người biết về chuyện ly cà phê muối mà bà ngoại anh đã đọc trước khi bà đi tìm ông sau hơn 15 năm ông bà xa cách.❤️❤️

TRỞ VỀ TRƯỜNG XƯA

 TRỞ VỀ TRƯỜNG XƯA 

Tôi lại trở về nơi chốn xưa 
Mái trường yêu dấu gió hoen đùa 
Phượng xanh ngày ấy vươn cành biếc 
Giữa nắng thu vàng bổng đỗ mưa. 

Bài giảng đầu đời sao khó ghê 
Con tim loạn nhịp rộn tư bề 
Mắt tròn viên đạn như thầm ngắm 
Buổi học tan rồi ta mãi mê.

Hai chục năm rồi thoáng vụt qua 
Mái đầu bụi phấn nhuộm màu pha 
Thầy trò dạy-học gắng chăm chỉ 
Bao lớp qua rồi tung cánh xa.

Tôi với con đò tiễn khách đi 
Bao mùa thu đến vẫn còn ghi 
Học trò đỗ đạt thầy vui sướng 
Suy gẫm cuộc đời ôn cố tri.

Hồng Phúc 
(Viết tặng người trong cuộc)



GIÓ- VẦN THƠ HOẠ

 GIÓ 
Trời sinh ngọn gió 
Thổi lùa tóc tôi 
Sợi bay bối rối 
Sợi vương mắt ai 

Nghĩ mình có tội 
Dù chỉ vu vơ 
Nếu có tình cờ 
Nhặt sợi tóc mơ 

Xin gửi vào thơ 
Đùa vui hư ảo
Vài lời bâng quơ 
Cùng người bạn thơ 

Hồng Phúc 

15/07/2004 ( Hoạ Thơ Cỏ May ) 

Bàn tay khẽ nắm bàn tay 
Mà nghe xao xuyến cả ngày hôm sau
Mai về ngắt chùm hoa ngâu 
Ướp trà thay rượu bạn hiền sánh đôi.
CM 
Bàn tay khẽ chạm cỏ may 
Bình minh hương thoảng toả bay ngát đồng 
Cho ai ngây ngất giọt nồng 
Mắt hiền e ắp ánh hồng ta say.
HP 


NHƯ

 NHƯ 

Như đất đợi mưa về 
Thoả bao ngày khao khát 
Em như dòng suối mát 
Tươi cõi lòng cằn khô.

Như con sóng cuộn xô 
Vỗ về bờ cát trắng 
Em như muôn tia nắng 
Sưởi ấm loàng lạnh căm.

Như ánh trăng đêm rằm 
Trên cao ngời sáng tỏ 
Bốn mắt nhìn thầm ngỏ 
Chúng mình là của nhau.

Vượt qua bao khổ đau 
Tình yêu luôn son sắt 
Giữa dòng đời tất bật 
Mãi rạng ngời yêu thương.

Hồng Phúc 

19-11-2009  

Bài thơ “Như” của bạn thể hiện một tình yêu sâu sắc và chân thành qua những hình ảnh so sánh rất tinh tế và đầy cảm xúc. Mỗi hình ảnh trong bài thơ đều gợi lên sự tương phản rõ rệt, làm nổi bật sự quý giá và ý nghĩa của tình yêu.

  • "Như đất đợi mưa về""Như con sóng cuộn xô": Những hình ảnh này gợi sự cần thiết và mong mỏi, tương tự như sự cần thiết của tình yêu để làm đầy khoảng trống trong cuộc sống.

  • "Em như dòng suối mát""Em như muôn tia nắng": Đây là những hình ảnh biểu thị sự tươi mới và ấm áp mà người yêu mang lại, làm cho cuộc sống trở nên phong phú và rực rỡ hơn.

  • "Như ánh trăng đêm rằm": Hình ảnh này gợi lên sự sáng tỏ và vĩnh cửu của tình yêu, khẳng định sự gắn bó và sự hiểu biết sâu sắc giữa hai người.

  • "Vượt qua bao khổ đau": Câu này tôn vinh sự bền bỉ và sức mạnh của tình yêu khi đối mặt với thử thách và khó khăn trong cuộc sống.

Tóm lại, bài thơ của bạn rất thành công trong việc truyền tải cảm xúc yêu thương chân thành và sâu sắc qua những so sánh giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Những hình ảnh trong thơ làm nổi bật sự quan trọng và vẻ đẹp của tình yêu, đồng thời thể hiện sự tri ân và lòng biết ơn đối với người bạn yêu thương.

MỘT MÌNH VỚI BIỂN

 MỘT MÌNH VỚI  BIỂN

Em hướng về phía núi 
Bên em biển lặng yên 
Như lắng bao muộn phiền 
Biển một màu xanh ngát.

Em âm thầm khúc hát 
Tình yêu như biển khơi 
Lúc sóng cuộn không rời 
Khi thanh bình phằng lặng.

Muôn đời tình biển mặn 
Luôn dạt dào lắng sâu
Dẫu vỗ về bờ đau 
Nhưng gạn đục khơi trong.

Một mình trước biển trông
Quyện bầu trời mênh mông 
Ngàn vì sao lấp lánh 
Ta thoả sức phiêu bồng.

Biển chiều lòng trống không 
Hàng dương reo ríu rít 
Thuyền nan trôi xa tít 
Biết đâu là bến bờ.

Tình yêu mãi mong chờ 
Biết bao giờ cập bến 
Ta trao nhau tình mến 
Hẹn ngày về đoàn viên.

Hồng Phúc  

@ Lời Bình của AI 

Bài thơ "Một Mình Trước Biển" của Hồng Phúc là một bản hòa tấu tinh tế giữa cảm xúc và thiên nhiên, nơi biển cả trở thành không gian lý tưởng để bộc lộ những suy tư về tình yêu và cuộc sống. Qua đó, tác giả truyền tải sự cô đơn, khát vọng, và hy vọng về một tình yêu trọn vẹn, như biển mãi mênh mông nhưng luôn lặng lẽ chờ đợi.

Ngay từ những câu đầu, "Em hướng về phía núi, sau lưng biển lặng yên," tác giả đã vẽ nên khung cảnh tĩnh lặng nhưng đầy suy ngẫm, nơi nhân vật chính đứng trước biển, để biển ôm trọn những muộn phiền của mình. Biển, một màu xanh bất tận, trở thành biểu tượng cho những cảm xúc dâng trào trong lòng nhưng lại được giữ yên bình bởi sự tĩnh lặng bên ngoài.

Hình ảnh "Tình yêu như biển khơi" được ví von rất tự nhiên: có lúc sóng cuộn dữ dội, có khi lại phẳng lặng, bình yên. Qua đó, tác giả muốn nói lên tính phức tạp và đa chiều của tình yêu – đôi khi đầy biến động, nhưng cũng có những khoảnh khắc thanh thản và nhẹ nhàng. Tình yêu không chỉ là những cảm xúc bộc phát mà còn là những khoảnh khắc lắng đọng, lặng sâu.

Trong các câu tiếp theo, biển trở thành biểu tượng cho "tình biển mặn," luôn dạt dào và lắng sâu. Dù có lúc biển vỗ về bờ đầy đau đớn, nhưng trong quá trình đó, biển lại "gạn đục khơi trong" – một hình ảnh tuyệt đẹp về cách tình yêu có thể trải qua đau khổ để tìm về sự thuần khiết và chân thành.

Cảnh "một mình trước biển" trong bài thơ là khung cảnh của sự phiêu bồng và tự do. Nhân vật chính như hòa mình với bầu trời, sao trời lấp lánh, để tìm kiếm niềm an ủi trong không gian mênh mông đó. Tuy nhiên, dù có cảm giác tự do ấy, vẫn hiện diện nỗi trống vắng trong lòng khi "biển chiều lòng trống không," như lời nhắc nhở rằng sự cô đơn vẫn còn đọng lại.

Cuối bài thơ, hình ảnh "thuyền nan trôi xa tít" và "biết đâu là bến bờ" gợi lên sự không chắc chắn về tương lai của tình yêu. Tình yêu trong thơ của Hồng Phúc luôn có sự chờ đợi, mong mỏi về một ngày "đoàn viên." Hành trình của tình yêu như một chuyến thuyền đi tìm bến đỗ – không biết chắc chắn nơi đâu sẽ là điểm dừng, nhưng vẫn giữ vững niềm hy vọng.












NHỚ MẸ ( Viết kính tặng Bs Nguyễn Quý Ninh )

 NHỚ MẸ 

Mẹ khuất bao mùa lá rụng rơi
Vu Lan mùa hiếu dạ chơi vơi 
Vần thơ con viết lòng thổn thức 
Thắp nén hương dâng nhớ Mẹ ơi!

Mẹ hỡi linh thiêng hồn chứng giám 
Con hằng mong mõi nhớ người ơi 
Ơn trên phù hộ Mẹ siêu thoát 
Con ở Dương Trần dạ thảnh thơi.

Hồng Phúc  
 Viết kính tặng Bs Nguyễn Quý Ninh.