ĐÒ NGANG
Phận đò đưa tiễn khách sang sông
Vương vấn làn mây ánh nắng hồng
Thế gian bao kẻ quên tình nghĩa
Con sóng bạc đầu giữa mênh mông.
Một chuyến đò ngang chở nỗi buồn
Người về bên ấy có thương mong
Bên sông mờ ảo miền sương khói
Buốt lạnh bến chờ ai biết không?
Hồng Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét