TIẾNG LÒNG
Người ơi có thấu chăng người
Trong tôi chôn chặt những lời thư xanh
Trách hờn duyên phận mong manh
Gió vui đường gió Mây đành xót thôi.
Thôi đành để mặc mây trôi
Bận lòng chi gió hết rồi nợ duyên
Từng đêm mang nỗi sầu riêng
Giật mình chỉ mộng hảo huyền mà thôi.
Người thương yêu mãi trong tôi
Một thời áo trắng qua rồi còn đâu
Chạnh lòng nhìn giọt mưa ngâu
Giọt nào là giọt bắt cầu tim yêu.
Trời thu vướng sợi tơ diều
vi vu thầm gửi bao điều ái ân
Trời ơi! sao lắm phong trần
Bên chồng hờ hững xác thân hao mòn.
Đắng kia ví ngậm bồ hòn
Đâu bằng vị đắng trong lòng riêng mang
Trách ai lỗi nhịp cung đàn
Để cho sầu tuổi nát tan Phương nầy.
Chắc là nghiệp trước trót vay
Kiếp này cam chịu vần xoay nợ tình
Không giận ai.. chỉ trách mình
Thôi đành ôm ấp bòng hình người mơ.
Gửi niềm khắc khoải vào thơ..
TX
Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2024
TIẾNG LÒNG TX ( sưu tầm )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét