Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2025

LÒNG TA THƯƠNG NHỚ (st)

 LÒNG TA THƯƠNG NHỚ

Bạn gửi cho ta hình ảnh cũ
Sài Gòn của một thuở thanh xuân
Kỷ niệm lòng ta ray rứt nhớ
Bước về rối ý mãi bâng khuâng.
Quán sách Diệu Tâm đường Lê Lợi
Mỗi chiều đầu tháng có mặt ta
Tiền lương của lính dù eo hẹp
Vẫn đọc cho đời thêm ý hoa.
Bàn tay cuốn bánh ngón thon thon
Chả lụa hành phi nóng thật giòn
Bánh cuốn Casino quên sao được
Nước mắm chanh đường ôi quá ngon.
Tay ấm bàn tay - Phim mới đổi
Hành lang Lê Lợi đẹp tình nhân
Xem phim mà ấm môi chi lạ
Tình của năm xưa nhớ thật gần.
Con cá rô mề sôi trong tô
Lá vang thơm ngát canh chua gà
Quán Hương Lan trưa nào cũng chật
Mình cứ ăn đừng ngó người ta.
Sài Gòn với ta thời đi học
Cà Phê Năm Dưỡng thơm mùi Rhum
Billard Nguyễn Trãi quê cơ chọc
Bài toán cậy ai giải đáp giùm.
Sài Gòn một thời ta đi lính
Trở về hậu cứ phải say sưa
Lưỡng Nghi, Thanh Hải, Biên Thùy quán
Cứ uống, kệ đời giông gió mưa.
Sài Gòn ngày ta được thả về
Đường cũ sao mà lạ hết trơn
Thủ Đô ai gọi tên Thành Phố
Con cáo con cầy ai nhớ ơn?!
Thị Riêng, Văn Bánh với Minh Khai
Tên của ai đây? Sao lạ hoắc
Nhẹ bước ngang qua doanh trại cũ
Mắt buồn thương hận ướt mi cay…!
Sài Gòn bây giờ trong trí nhớ
Vẫn đường vẫn phố vẫn tình xưa
Đổi mới thay tên nghe là lạ
Nhắc mấy lòng ta nhớ chẳng vừa.
Cám ơn bạn gửi cho hình ảnh
Đường phố năm xưa của Sài Gòn
Đất người gợi nhớ tình trong cảnh
Sống buổi ly hương đắng lạnh hồn…
(Nguồn: thylanthảo)
TÔI YÊU
Tôi yêu tiếng Việt Miền Nam
Yêu con sông rộng, yêu hàng dừa cao
Yêu xe thổ mộ xôn xao
Trên đường khúc khuỷu đi vào miền quê.
Tôi yêu đồng cỏ nắng se
Nhà rơm trống trải, chiếc ghe dập dềnh
Tôi yêu nắng lóa châu thành
Trận mưa ngắn ngủi, gió lành hiu hiu.
Nơi đây tôi mến thương nhiều
Miền Nam nước Việt mỹ miều làm sao
Đồng bào Nam Việt ta ơi
Ta yêu cặp mắt, làn môi thiệt thà.
Nước non vẫn nước non nhà
Bắc Nam xa mấy vẫn là anh em.
NGÀY TỰU TRƯỜNG
Nô nức hôm nay buổi tựu trường
Như chim ríu rít sáng tinh sương
Các em tấp nập ra trường học
Lê guốc giày vang khắp phố phường.
Nét mặt ngây thơ miệng mĩm cười
Áo quần mới mẻ dáng xinh tươi
Tay cầm cặp sách đi chân sáo
Lòng vẫn lâng lâng, mặt sáng ngời.
Giữa đám mây xanh hiện mái trường
Một hồi trống giục đã ngân vang
Cổng trường mở rộng như chào đón
Những đám trò em bước vội vàng.
Bạn cũ gặp nhau lại nghịch tinh
Vui đùa, cười nói chuyện tâm tình
Trời thu mây kéo như thông cảm
Với nỗi niềm vui của học sinh.
LÁ THƯ PLEIME
(Phổ thơ: Lê Anh Tuyến)
Tao được thơ mày cả tháng nay
Hành quân liên tiếp suốt đêm ngày
Lưng không rời giáp, tay rời súng
Liên lạc thì không có máy bay.
Tao vẫn luôn luôn nhớ tụi mày
Nhớ Sài Gòn đẹp nắng vàng hây
Nhớ đường Lê Lợi ngập hoa nắng
Nhớ ngõ Tam Ða tà áo bay.
Pleime suốt tháng mưa dầm dề
Mày ơi, thèm quá khói cà phê
Thèm tô phở tái thơm chanh ớt
Thèm rót bọt đầy một cốc bia.
Sài Gòn mày vẫn xem phim chưởng?
Băng nhựa còn thu nhạc Khánh Ly?
Những chiều thứ bảy còn đi nhót?
Hay lén ông già nhậu whisky?
Hôm qua thằng Tiến dẫn quân ngang
Giữa rừng gặp bạn mừng hơn vàng
Ôm nhau, hai đứa cười ha hả
Râu tóc bù xù như cái bang.
Mày nghĩ, đã lâu không được tắm
Hành quân liên tiếp giữa rừng già
Ăn thì gạo sấy nhai qua bữa
Tối ngủ nằm sương lạnh cắt da.
Hôm qua địch pháo giữa ban ngày
Tao bị thương xoàng ở bả vai
Mảnh đạn còn ghim trong thớ thịt
Mày đừng có nói mẹ tao hay.
Mẹ tao chỉ muốn tao quanh quẩn
Lính kiểng châu thành, lính phất phơ
Mày nghĩ, tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ?
Những đêm biên cảnh sống xa nhà
Cũng thấy đôi lần nhớ xót xa
Cũng có đôi lần tao muốn khóc
Muốn về thăm mẹ... thế nhưng mà...
Thôi nhé, thư sau tao viết tiếp
Trực thăng đã đáp trong vòng đai
Tản thương lính đã đưa lên đủ
Tao viết thơ này vội gởi ngay...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét