Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2025

SÀI GÒN (sưu tầm )

 SÀI  GÒN

Sài Gòn có bến Chương Dương
Có dinh Độc Lập, có đường Tự Do

Phường Chợ Quán, khóm Cầu Kho

Bến xe Lục Tỉnh, con đò Thủ Thiêm

Xe ô tô buýt chạy khấp mìền

Vườn chơi có Thảo Cầm Viên Tao Đàn…

Bến Thành đã tiếng tăm vang

Chợ Cầu Ông Lãnh lại càng nên đi…

Xe đò xe máy tắc xi

Bình Tây Khánh Hội ngại gì xa xôi

Chánh Hưng Phú Nhuận đây rồi

Thị Nghè Tân Định nhiều nơi còn chờ

Trải bao thay đổi đến giờ

Khắp nơi đã rợp bóng cờ vinh quang

Sài Gòn thủ phủ Việt Nam

Mai ngày kiến thiết mở mang còn nhiều

BẢO VÂN 

RU ANH GIẤC NGỦ TRÊN VAI
Ngủ yên giấc trên vai tôi anh nhé!
Mình về thôi mẹ đang đợi đang chờ
Nghe đâu đó đàn em thơ mong mỏi
Anh hai về vòi vĩnh chiếc kẹo thơm.
Nhớ không anh? Bên rào cô hàng xóm
Nhặt sứ rơi hay vờ ngó sang nhà
Hình như cũng ngóng trông anh về đấy
Mỗi chiều chiều cứ thơ thẩn vào ra.
Ngủ yên giấc trên vai tôi anh nhé!
Mình về thôi cả đồng đội đang chờ
Mới hôm qua tôi nghe đâu khe khẽ
Xong đợt này thằng B cưới bé C.
Ngủ yên giấc đừng bận lòng anh nhé!
Cõng anh về tạ tội với Mẹ già
Hứa sẽ gắng thay anh chăm bọn trẻ
Chữ hiếu tròn chăm cả góc vườn xưa.

(Nguồn: Sài Gòn Xưa)
SÀI GÒN THÀNH PHỐ MẸ
Cali có Little Sài Gòn
Paris có Sài Gòn Phố không em?
Mà dẫu có một Sài Gòn ở đó
Cũng chỉ là thành phố mượn tên.
Đễ mỗi lần gọi lên là nhớ
Sài Gòn - thành phố Mẹ phía bên kia
Bên tuổi trẻ đã buồn chia máu lệ
Bên niềm vui chỉ để kể người nghe.
Vui như lá me bay trong chiều mưa tháng chín
Có phượng hồng cài mái tóc yêu thương
Ôi nỗi nhớ viết sao vừa giấy mực
Khi tim ta thổn thức nhớ Sài Gòn.
Chừ em bước trên một thành phố mới
Có những con đường mang tiếng nói Việt Nam
Những con đường cũng chỉ là khuôn mặt
Tình những con đường ở trên đỉnh hồn ta.
Em hãy nhớ, thành phố mình đang sống
Cũng chỉ là một góc cuộc đời qua
Ngày luyến nhớ Paris, Cali, NewYork
Có bằng đêm em khóc nhớ Sài Gòn?
Thành phố Mẹ chúng ta bên kia biển
Những con đường Nguyễn Huệ, Tự Do
Những tên gọi Bạch Đằng, Bến Nghé
Giữa đời ta là cả một trời thương.
Sài Gòn đó, Sài Gòn bên kia biển
Không phải một thời, mà mãi ngàn đời
Trong tim người, Hòn Ngọc Viễn Đông
Trong Việt Nam Sài Gòn là bất diệt!
(Nguồn: Thơ ca Sài Gòn xưa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét